Nói đến cùng, Hà Uyển và Du Tam cũng không có gì sai, hai người chưa từng bởi vì ‘ thích ’ liền tạo thành gánh nặng cho Trình Khanh, trái lại là Trình Khanh ngượng ngùng.
Hà Uyển cười cười.
Trình Khanh nói như vậy, vừa lúc chứng minh Trình Khanh có thể hiểu nàng.
Cứ như vậy, còn muốn nàng hoàn toàn quên Trình Khanh?
Hà Uyển cho rằng chính mình đã tiêu tan, sau đó mới phát hiện kia đều là lừa mình dối người.
Nàng không nhịn được hỏi Trình Khanh: "Ngươi sẽ cùng tiểu nương tử chính mình thích ở bên nhau sao? Nếu trước kia có chướng ngại ngăn cản ngươi, hiện tại hết thảy chướng ngại đều đã bị ngươi thanh trừ đi."
Trạng Nguyên lang Lục Nguyên Cập Đệ, dù có là công chúa cũng có thể cưới.
Trình Khanh lắc đầu, "Xin lỗi, ta trước đó đã lừa ngươi, bởi vì Hà lão viên ngoại đã giúp ta rất nhiều, ta không thể cưới ngươi, cho nên lừa ngươi rằng ta đã có một người ái mộ, kỳ thật cũng không có…… Ta chỉ không nghĩ cưới thê tử, hiện tại không nghĩ cưới, khả năng về sau cũng không nghĩ cưới, Hà tiểu thư, việc này cùng ngươi không quan hệ, là do ta."
Hà Uyển sửng sốt.
Lừa nàng?
Tuy rằng đã sớm đoán đến loại khả năng này, không nghĩ tới Trình Khanh sẽ nói thật!
Hà Uyển vốn dĩ muốn hỏi vì sao, nếu không có tiểu nương tử mình thích, vì sao không thể thử ở bên nàng.
Nhìn biểu tình Trình Khanh, Hà Uyển bỗng nhiên có chút hiểu ra.
Nào có nhiều vì sao như vậy nha!
Không nghĩ cưới nàng, chính là không nghĩ cưới nàng.
Trình Khanh soạn ra lý do ‘ có người trong lòng ’, là muốn lưu mặt mũi cho nàng.
Nếu ngay cả chính mình đều cảm thấy kinh thương so với gả chồng thú vị hơn, vì sao Trình Khanh liền thế nào cũng phải cưới thê tử sinh con?
Hà Uyển vừa muốn khóc vừa muốn cười.
Trình Khanh luôn ngoài dự đoán của mọi người như vậy!
"…… Cảm ơn."
Hà Uyển cảm ơn Trình Khanh là nói thật, làm quãng đời còn lại của nàng không cần phải đi phân cao thấp cùng một "người trong lòng" , cũng cảm ơn Trình Khanh tôn trọng nàng, không có tiếp tục nói dối lừa nàng, nàng cũng không phải tiểu nương tử khuê trung yếu ớt, đủ để thừa nhận bất luận lời nói thật nào!
Hà Uyển cảm thấy lúc này chính mình mới chân chính tiêu tan, nàng và Trình Khanh có lẽ có thể làm bằng hữu thật sự.
Hà lão viên ngoại xa xa nhìn, liên tiếp thở dài.
Aizzz, xem ra Uyển nương và Trình Khanh là thật không được.
Lão viên ngoại không nhất định phải gả cháu gái cho gia đình phú quý, là tìm tới tìm lui, chỉ có Trình Khanh có thể tin nhất.
Nếu Trình Khanh cưới Uyển nương, lão đông tây như ông là có thể an tâm nhắm mắt.
Hà lão viên ngoại đi ra ngoài, "Hai cháu đang nói chuyện gì vậy, sắp qua miệng cống rồi."
"Ông nội, chúng cháu đang nói việc sắp tiến vào sông Hoài."
Hà Uyển cười nâng cánh tay lão gia tử.
Trình Khanh nhìn miệng cống ở xa.
Đã có không ít thuyền đang xếp hàng chờ.
"Võ Nhị, thời điểm đi qua miệng cống bảo mọi người đều cẩn thận một chút!"
Trình Khanh mang theo hai vạn thạch lương thực, sợ nhất chính là lật thuyền, người có thể rơi xuống nước, lương thực lại không thể bị ngâm nước.
Rốt cuộc cũng đến phiên thuyền Trình Khanh đi qua, một chiếc thuyền lớn, nghiêng nghiêng đánh tới, mạnh mẽ áp chế thuyền Trình Khanh và các thuyền chở lương thực ở đằng sau —— đó là con thuyền hoa ba tầng, dị thường xa hoa, di chuyển quả thực bá đạo.
Thuyền lắc lắc, Hà lão viên ngoại thiếu chút nữa té ngã, Hà Uyển định thần nhìn qua:
"Hình như là thuyền Vinh gia Dương Châu."
Một lá cờ có chữ "Vinh" cắm ở trên cột buồm, đón gió phấp phới, thập phần trương dương.
Trình Khanh mị mắt: "Lai lịch như thế nào?"
"Thương muối Dương Châu, Trình Khanh, đừng để ý đến bọn họ, Vinh gia có quan hệ thông gia với Thạch tổng đốc thuỷ vận."
Hà Uyển biết đến so với Trình Khanh nhiều hơn.
Hà gia dù sao cũng là thương gia, Hà Uyển sao có thể không hiểu những việc này?
‘ Tổng đốc thuỷ vận ’ chính là quản sự vụ liên quan đến vận chuyển đường thủy, hơn 3000 dặm sông Đại Vận đều thuộc tổng đốc thuỷ vận quản, là đại quan chân chính có thực quyền.