Trình Khanh muốn cho các bá tánh Hồng huyện biết tính nghiêm trọng của việc "đi theo địch".
Làm tất cả mọi người biết thực lực của đám cướp Trường Cân còn chưa dao động được nền tảng lập quốc, triều đình đã phái đại quân tới diệt cướp, hiện tại sau khi quan phủ thu đầu đám cướp Trường Cân, sẽ tính sổ đến những người chịu tội liên đới!
Trình Khanh cũng không phải hù dọa người, đám cướp Trường Cân đã dám đi tấn công thành Hoài An, nếu Hoài An rơi xuống trong tay đám cướp Trường Cân, đó là véo trúng mạch máu thuỷ vận, triều đình há có thể chịu đựng đám cướp Trường Cân tiếp tục kiêu ngạo, khẳng định sẽ phái đại quân bao vây tiễu trừ.
Ngoại trừ khẩu hiệu cảnh cáo, tự nhiên còn có khẩu hiệu chính diện cổ vũ.
Bá tánh Hồng huyện bị Trình Khanh vừa dọa vừa dỗ, trong lòng tuy hoảng, tạm thời còn chưa có người giở trò.
Việc Trình Khanh làm các bá tánh đều xem ở trong mắt.
Trình đại nhân so với Huyện thái gia đáng tin cậy hơn, tường thành lâu năm ở Hồng huyện thiếu tu sửa đều được Trình đại nhân tu sửa, dùng gạch lấy từ hủy nhà của các phú hộ…… Các bá tánh không dám chạy, đừng nói chạy ra thành có thể gặp gỡ đám cướp Trường Cân hay không, chỉ sợ chân trước mới ra khỏi thành, sau lưng Trình đại nhân đã sai người lột nhà của nhà mình, lột sạch nhà xong còn nói là chủ nhà quyên góp để thủ thành, bọn họ biết tìm ai nói rõ lí lẽ?
Đám cướp Trường Cân hung tàn mọi người chỉ nghe thấy, Trình đại nhân hung tàn, các bá tánh Hồng huyện đã chính mắt thấy.
Tạm thời tới xem, vẫn là Trình đại nhân……càng có lực uy hiếp.
Nếu Trình Khanh làm ác hình ác trạng, các bá tánh sẽ bất kính, cố tình việc Trình Khanh làm lại khiến bọn họ phục.
Lưu dân có hơn tám trăm thanh niên trai tráng, đều phải lên trên tường thành ngăn địch giết địch.
Bởi vì Hồng huyện che chở lưu dân, lưu dân cần phải xông lên phía trước bảo vệ cho Hồng huyện, nếu qua chuyện này nhóm lưu dân bình an sống sót, Hồng huyện cũng sẽ chân chính tiếp nhận bọn họ, coi bọn họ như bá tánh trong huyện, trợ giúp bọn họ an cư lạc nghiệp tại chỗ.
Nhóm lưu dân đối với việc này không ý kiến, các bá tánh Hồng huyện cũng không bài xích nhóm lưu dân vào thành, còn có bá tánh trong nhà hơi chút dư dả, đưa dụng cụ sinh hoạt cho lưu dân, ấm sành cũ chậu cũ, đừng nói có đáng giá tiền hay không đều là một mảnh tâm ý, là các bá tánh tự nguyện lấy ra tới.
Sau khi xếp hạng lưu dân, liền đến bá tánh bình thường trong Hồng huyện, lấy hộ làm đơn vị, mỗi một hộ cần đưa ra một thanh niên trai tráng làm dự khuyết.
Nếu Hồng huyện nhiều thanh niên trai tráng như vậy cũng không đỉnh được, còn có hai ngàn dân phu vận chuyển lương thực!
Trình Khanh nói, không đến cuối cùng, sẽ không phái dân phu vận chuyển lương thực lên trên tường thành giết địch, vận chuyển lương thực là trách nhiệm của bọn họ, tu sửa tường thành cũng coi như bọn họ phục dịch, nhưng Hồng huyện không phải quê nhà của bọn họ, bọn họ không cần liều mạng đoạt ở phía trước giết địch.
Mặc kệ là lưu dân, bá tánh Hồng huyện, hay đám dân phu vận chuyển lương thực, hai ngày này đều bị Trình Khanh tập trung lại huấn luyện.
Trong huyện không thể phát cho mỗi người một binh khí, thừa dịp trước khi đám cướp Trường Cân công thành, mọi người đều dùng đồ trong nhà cải tạo ra.
Có dao phay dùng dao phay, không có dao phay thì mài sắc lưỡi hái.
Không chỉ có dao phay, lưỡi hái, nếu thật muốn giết người, cái cuốc, cái xẻng, chày sắt, đòn gánh đều không thể giết người sao?
Dùng cách nói của Trình Khanh, tất cả mọi người hãy phát huy sức tưởng tượng của chính mình!
Vinh Cửu bị Trình Khanh trói ở trên tường thành hai ngày, hiện tại đã là trạng thái nửa chết nửa sống, hắn trơ mắt nhìn Trình Khanh lợi dụng toàn bộ lực lượng của Hồng huyện, chế tạo Hồng huyện thành một thành lũy ngưng tụ dân tâm.
Vinh Cửu có loại ảo giác, người Hồng huyện hiện tại không sợ đám cướp Trường Cân tới, bọn họ giống như còn đang hy vọng đám cướp Trường Cân tới công thành, mới có thể kiểm nghiệm công tác chuẩn bị của tất cả mọi người có làm tốt hay không.