Tiêu Vân Đình biết chính mình trúng độc?
Trình Khanh kinh ngạc trong lòng.
Tiêu Vân Đình có phải còn biết việc khác hay không…… Không, sẽ không, lấy phong cách làm việc của Tiêu Vân Đình, nếu đã biết bí mật nàng nữ giả nam trang, tuyệt đối sẽ lấy việc này tới áp chế nàng trước tiên!
Tiêu Vân Đình chưa nói, đó chính là không biết, nàng hà tất chính mình dọa chính mình.
Về phần Tiêu Vân Đình muốn tìm người giúp nàng giải độc, xin miễn thứ cho Trình Khanh bất tài.
Một là không nghĩ thiếu nhân tình của Tiêu Vân Đình, thứ hai Lê lão nhân tuy rằng đã nói qua, mạch tượng nàng hiện tại dù cho là Biển Thước tái sinh cũng không tra ra được là mạch nữ, Trình Khanh cũng không nghĩ mạo hiểm.
Nhắc tới y thuật cao siêu, mọi người động bất động đều lấy "Biển Thước” ra so sánh.
Người khác tìm không thấy thần y như vậy, Tiêu Vân Đình phỏng chừng có nắm chắc.
Ngự y trong cung đều nói Tiêu Vân Đình không sống đến 30 tuổi, Trình Khanh nhìn người này trên dưới lăn lộn, suy đoán thân thể Tiêu Vân Đình cũng không kém giống như trong truyền thuyết.
—— nếu sắp chết, sao có tinh lực tới Hoài Nam?!
Bước chân Trình Khanh dừng một chút, cự tuyệt ý tốt của Tiêu Vân Đình: "Thế tử vẫn nên bảo trọng chính mình nhiều hơn đi."
Dược liệu có thể nhận lấy, lại không tiếp thu trợ giúp khác của hắn?
Tiêu Vân Đình nghiền ngẫm cười.
Tiêu Vân Đình không tiếp thu có người đối với chính mình như vậy.
Nhưng Trình Khanh không phủ nhận sự tình trúng độc.
Tiêu Vân Đình chờ Trình Khanh mang theo dược liệu rời đi, mới vỗ vỗ tay, một tiểu nhị cụp mi rũ mắt đi đến bên xe ngựa.
"Thỉnh thế tử phân phó."
"Ngươi lẻn vào huyện Ngũ Hà, điều tra rõ Trình Khanh trúng độc gì, không cần bại lộ thân phận của chính mình."
Tiểu nhị ngẩng đầu, là Tiểu Kế!
Tiểu Kế một chút cũng không nghĩ đi huyện Ngũ Hà.
Bệnh dịch lợi hại như vậy, Trình Khanh nơi nào ngăn được, tới huyện Ngũ Hà, Tiểu Kế cũng có nguy cơ cảm nhiễm bệnh dịch.
Nhưng mệnh lệnh của Tiêu Vân Đình, Tiểu Kế không dám cãi lời!
"Nô tỳ nhất định sẽ cẩn thận hành sự."
Tiểu Kế võ công cao cường, đi vào huyện Ngũ Hà không có kinh động người khác.
……
Vinh Cửu biết dược liệu trong tay Trình Khanh đều đã dùng xong.
Hắn đánh giá Trình Khanh sẽ đến cầu hắn hỗ trợ.
Ở huyện Ngũ Hà này, ngoại trừ Vinh Cửu thiếu hắn, ai cũng không thể ở trong khoảng thời gian ngắn vận chuyển được rất nhiều dược liệu. Nếu Trình Khanh tới cầu hắn, hắn nhất định hung hăng nhục nhã Trình Khanh một phen, tiêu hận trong lòng!
Trình Khanh cột hắn vào trên tường thành, chỉ cho hắn uống cháo trắng, hắn cũng muốn Trình Khanh chịu tội như vậy.
Về phần mười vạn lượng bạc kia, không phải Vinh Cửu xem thường Trình Khanh, dù cho hắn muốn đòi lại, Trình Khanh cũng không lấy ra được.
Vinh Cửu bổ não hình ảnh chính mình nhục nhã Trình Khanh, Trình Khanh ăn nói khép nép hướng hắn bồi tội, liền hết sức vui mừng.
Không nghĩ tới bỗng nhiên nghe nói có người đưa dược liệu tới cho Trình Khanh!
Vinh Cửu tức giận đến hộc máu:
"Biết là thương đội nào không?"
"Cửu thiếu gia, nghe nói là tiền trang Dụ Phong."
Vinh Cửu hung hăng đấm tường.
Có thể so cùng thương buôn muối, đại khái cũng chỉ có tiền trang.
Vinh Cửu biết tiền trang Dụ Phong giàu đến chảy mỡ, lại không biết Trình Khanh còn có quan hệ cùng tiền trang Dụ Phong!
Thương nhân đều là không có lợi thì không dậy sớm, tiền trang Dụ Phong muốn lấy lòng, cũng nên lúc này lấy danh nghĩa tiền trang quyên góp tiền quyên góp vật cho triều đình mới đúng, điệu thấp như vậy đưa dược liệu tới cho Trình Khanh, còn không phải là chống lưng cho Trình Khanh sao?
Cho rằng như vậy, sai lầm Trình Khanh hạ lệnh giết lưu dân liền có thể đền bù được sao.
Vô dụng.
Dù Trình Khanh trị hết cho lưu dân nhiễm dịch cũng không có tác dụng.
Vinh Cửu không tin tà, mười mấy xe dược liệu này, cũng chỉ đủ dùng mấy ngày, chờ dược liệu dùng xong, Trình Khanh sẽ tới cầu hắn hỗ trợ.
Trừ phi tiền trang Dụ Phong có thể vẫn luôn cung cấp dược liệu cho Trình Khanh……trong lòng Vinh Cửu có hơi chút không đế, vạn nhất tiền trang Dụ Phong muốn giúp Trình Khanh thì sao?
Vinh Cửu đi đến chỗ Trình Tri Tự tìm hiểu tin tức.