Chuong 114: Thit Vit Xao Mang Chua (2)
Chuong 114: Thit Vit Xao Mang Chua (2)Chuong 114: Thit Vit Xao Mang Chua (2)
Nhung ma tren dinh cua hang khong bit kin mà vẫn giữ lại một cái khe hở rộng khoảng nửa thước để có ánh sáng chiếu vào và còn trao đổi không khí.
Bởi vì đá mà nàng chọn khá bằng phẳng và vô cùng kiên cố nên những loài dã thú cũng không có cách để nhảy lên được.
Đợi đến khi Cố An Nhiên làm xong những thứ này thì những người ra ngoài đốn củi và tìm rau dại cũng trở lại.
Không có ai đến nơi rừng sâu núi thẳm này nên rau dại cũng rất nhiều, cho nên nhóm phụ nhân kia gần như chở đầy rau dại về.
Bởi vì Cố An Nhiên bận sửa cửa hang không thể đi hái rau dại, cho nên những người đó chọn những loại rau dại Cố An Nhiên thích ăn đưa cho Vương Ngọc Liên.
Trong lòng Vương Ngọc Liên vô cùng cảm kích nên cũng mau chóng suy nghĩ tối nay sẽ làm món gil
Đoàn người đi hết ra ngoài, nha đầu An Nhiên cũng có chuyện phải làm.
Bà ấy thì đợi ở trong động, bởi vì mang theo Đại Bảo và Điềm Nha nên gần như không có thời gian đi ra ngoài. Huống hồ Lý Kim Quang còn hạ xuống một tử lệnh, những người lớn tuổi không được phép tùy ý tu mình ra ngoài.
Bởi vì vừa mới có mưa nên chỗ nào cũng rất trơn trợt nếu không cẩn thận té ngã thì tốc độ của đội ngũ càng chậm.
Những người trẻ cũng đã trở về.
Một số người vác bó củi trên vai, còn có những người vai u thịt bắp một chút thì khiêng các cây khô nhỏ, còn phần còn lại thì cầm những cây mây dài và kiên cố.
Bọn họ đem những thứ này vào bên trong động để những người giỏi đan, bện dùng những cây mây và cây khô nhỏ đan xen ke giống như làm hàng rào bằng tre.
Có điều nếu làm được thì có lẽ bên chắc hơn nhiều so với hàng rào đan bằng tre.
Dùng cái này làm cửa hang thì buổi tối bọn họ có thể ngủ ngon giấc.
Trên đỉnh hang động này có một khối nham thạch lớn hơi lồi ra bên ngoài một chút nên Cố An Nhiên quyết định để mọi người nấu cơm ở bên ngoài.
Dù sao cũng vừa mưa xong nên nếu chẻ củi ướt tí tách thì khi đốt củi sẽ có hơi nhiều khói, nếu để trong hang thì sẽ bị khói mù mịt nên không được.
Lý Kim Quang chỉ huy những người trẻ tuổi mang toàn bộ củi dùng để đốt chất vào nơi mưa mà không hắt tới.
Cố An Nhiên tìm một cái cớ để đi ra ngoài.
Nàng đã ăn bánh nướng áp chảo mấy ngày liên tiếp rôi, nếu hôm nay đã thu xếp xong rồi thì nàng muốn ăn một bữa thật ngon.
Nàng đến một chỗ không người rồi bước vào không gian, vào kho tìm một con vịt đã xử lý xong xuôi rồi lấy thêm vài quả ớt đỏ bỏ vào túi vải gai sau đó ra khỏi kho.
Nhưng nàng không vội ra khỏi không gian mà đi đến không gian trồng rau xem một chút.
Đây là hạt giống lần trước nàng mua từ tên nhóc Triệu gia trong thôn, bây giờ phát triển vô cùng tươi tốt rồi.
Nàng thuận tay ngắt một ít cải ngồng rồi mới trở lại bên ngoài hang động.
Vương Ngọc Liên đang bận rửa rau dại, nước là nhờ mấy đứa nhóc nối từ một một dòng suối nhỏ bên ngoài vào đây.
Cái hang động này đúng là cái gì cũng tốt, chỉ là hình như không tiện lấy nước lắm.
Bà ấy thấy Cố An Nhiên đi đến, thì cười một tiếng nói: "Nha đầu An Nhiên, những loại rau dại tươi này là của mọi người đưa cho chúng ta đấy."
"Kim Quang còn đưa ổ trứng gà rừng, ông ấy nói nha đầu ngươi không có thịt sẽ không vui, những ngày này đều ăn bánh nướng áp chảo có lẽ là cũng sợ rồi"
Cố An Nhiên phát hiện những thôn dân cùng nàng chạy trốn đến những nơi hoang vu này chỉ mới ở cùng nhau một tháng đã rất hiểu nàng rồi.
Nàng quơ quơ con vịt trên tay trước mặt Vương Ngọc Liên nói: "Ta tìm được cái này, măng chua ướp đã lâu chưa ăn, bây giờ chắc là có thể ăn rồi đúng không?"
"Có thể ăn, ngươi muốn ăn hả? Để ta làm cho ngươi." Vương Ngọc Liên vừa nói vừa đứng dậy chuẩn bị lấy cái bình dùng để ngâm thức ăn chua ra.
ebooshop.vn ebook truyện dịch giá rẻ 20k