Chuong 223: Gap Chu Cua Cua Hang Tạp Hóa (1)
Chuong 223: Gap Chu Cua Cua Hang Tạp Hóa (1)Chuong 223: Gap Chu Cua Cua Hang Tạp Hóa (1)
Trên mặt nàng vẫn đeo chiếc mặt nạ do Cốc Lão Đầu làm ra, cả người đều trở nên bình thường.
Nhưng dáng người của Cố An Nhiên vẫn duyên dáng như vậy, trên tay nàng treo một giỏ đồ ăn sáng có vài loại rau dưa và hoa quả bên trong.
Ngân Dạ đơ ra một lát rôi nhanh chóng chạy tới bên Cố An Nhiên.
Tuy dáng vẻ bên ngoài của chủ nhân có thay đổi như thế nào thì nó vẫn có thể ngửi ra mùi hương của chủ nhân.
Cố An Nhiên nhìn thân hình to lớn của Ngân Dạ, đột nhiên cảm thấy hơi bất đắc dĩ.
Cứ như vậy, nàng dắt theo Ngân Dạ nghênh ngang ra ngoài. Dù bản thân nàng đã đổi quần áo nhưng lại dắt một con sói bạc khổng lồ đi theo, rất dễ bị người khác nhận ra.
Nàng nhẹ nhàng đưa tay ra xoa đầu Ngân Dạ, hỏi: "Ta đưa ngươi tới chỗ này."
Ngân Dạ còn chưa kịp hiểu gì thì đã bị Cố An Nhiên đưa vào không gian.
Sau khi vào trong đó, đôi mắt nó vẫn còn dại ra, mãi một hồi sau mới phản ứng được.
Ngân Dạ vui mừng, bởi nó có thể cảm nhận được trong này có loại nước mà chủ nhân đưa cho nó uống, có thể cường hóa thể chất và năng lực của nó.
Nhưng nếu chủ nhân chưa lên tiếng thì nó không được phép đến gần hồ Linh Tuyền.
Với lại nó còn phải duy trì phong thái của một vị Lang Vương nữa chứ.
Ngay khi Ngân Dạ bước vào trong không gian, đám hồng mao tỉnh tỉnh đã cảm nhận được ngay lập tức cảm giác bị áp bức, khiến chúng nhận ra có nguy hiểm đang cận kê.
Ngân Dạ là Lang Vương, tất nhiên cũng có thể cảm nhận được sự có mặt của những loài động vật khác trong nơi này được chủ nhân nuôi dưỡng.
Nhưng nó lại cực kỳ tự tin, bởi đại đa số những động vật kia đều không phải là đối thủ của nó, trừ những loài nhỏ kia thì có chút phiền phức.
Cố An Nhiên cũng nghĩ tới đây. Nàng nhìn đôi mắt sói xanh thẳm kia, nói: "Đây là địa bàn của ta, trong này còn có rất nhiêu động vật khác. Ngươi không được làm chúng bị thương đâu, biết chưa?"
Ngân Dạ cúi đầu ngoan ngoãn đáp: "Ta hiểu rồi, thưa chủ nhân."
Nhưng ngay lúc này, con Hồng mao tỉnh vương lại dẫn một đám hồng mao tỉnh tỉnh nhỏ tới, thậm chí có con còn vác theo cả xe xúc phân tới. Tất cả đều xem Ngân Dạ như một vị khách không mời mà tới, cực kỳ thù địch.
Đám tiểu hồng mao tinh tinh đứng đó, nhe răng trợn mắt với Ngân Dạ.
Ngân Dạ lại cảm thấy uy nghiêm của Lang Vương đang bị đe dọa, cũng nhe răng để lộ ra hàm răng sắc bén. Đôi mắt sói nhìn chằm chằm đám hồng mao tinh tinh không chớp.
Tiểu hồng mao tỉnh tinh cũng không hề e de mà khởi động thiết bị xúc phân của xe.
Nhưng lần này mục tiêu của nó lại là Ngân Dạ chứ không phải phân.
Cố An Nhiên đau đầu mà đưa tay lên nhíu lông mày, quát to: "Dừng lại hết!"
Rồi nàng lập tức quay sang chỉ Ngân Dạ: "Đây là đồng bọn mới của các ngươi. Các ngươi phải chung sống hòa thuận và không được đánh nhau!"
"Ai không tuân thủ thì sẽ không bao giờ được uống nước suối, và cũng phải rời khỏi nơi này của ta."
Hồng mao tỉnh tinh và Lang Vương Ngân Dạ vẫn đang nhe răng múa vuốt ngay lập tức yên lặng.
Cố An Nhiên phân chia địa bàn trong không gian. Đám hồng mao tinh tinh một nửa, Ngân Dạ một nửa, không ai đụng ai. Sau khi mỗi bên về phần lãnh địa của mình, Cố An Nhiên xách giỏ thức ăn đi ra ngoài không gian. Sau đó, nàng đi thẳng tới cửa hàng tạp hóa.
Tiểu nhị của tiệm tạp hóa nhiệt tình chào đón Cố An Nhiên, giới thiệu cho nàng đủ các loại vật phẩm mới lạ trong tiệm.
Nhưng Cố An Nhiên lại chẳng hề quan tâm. Nàng chỉ vào cái giỏ vải hoa màu lam, nói: "Vi tiểu cả này, ta có vài thứ ở đây, không biết tạp hóa các ngươi có muốn lấy không?"
Tiểu nhị nghe thấy thế thì nhíu mày, thâm nghĩ cô nương này không biết tiệm tạp hóa bọn họ rồi.