Chương 262: Đánh Người (1)
Chương 262: Đánh Người (1)Chương 262: Đánh Người (1)
Chưởng quỹ vừa nhìn thấy mật gấu liền biết mình vừa mới đùa bỡn trước mặt Quan Công, chẳng trách cô nương này đứng dậy muốn rời đi.
Mật gấu này hẳn ra được móc ra sau khi con gấu bị giết, sau đó được người có y thuật siêu việt xử lý ngay lập tức, không hề ảnh hưởng đến dược tính của mật gấu.
Thậm chí dược tính của loại mật gấu này tốt hơn rất nhiều so với mật gấu mà hắn ta nhận được từ người thương nhân buôn thuốc.
Cố An Nhiên chú ý đến vẻ mặt kinh ngạc của người chưởng quỹ, nhẹ giọng nói: "Coi xong chưa? Ngươi có thể đưa ra một cái giá."
Chưởng quỹ suy nghĩ một lúc rồi nói: 'Mật gấu to nhất cho ngươi hai trăm lượng bạc, con trung bình một trăm tám mươi lượng, con nhỏ một trăm hai mươi lượng. có thể chấp nhận mức giá này không?”
Hắn ta thường thu thập mật gấu với giá tương đương như thế nên thực sự không lừa cô nương này.
'Ítrồi”
Cố An Nhiên vẻ mặt vô cảm cất mật gấu rồi chuẩn bị rời đi.
Chưởng quỹ báo giá mật gấu ngày xưa chứ không phải giá hiện tại. Thấy Cố An Nhiên lại đứng lên, chưởng quỹ vội vàng nói: "Cô nương, cô nương ngồi xuống, chúng ta có thể thương lượng giá cả. Ta từng mua mật gấu với giá này, giá này coi như hợp lý rồi."
"Nhưng dạo này mật gấu khó mua quá, ta sẵn sàng tăng giá một chút. Mật gấu lớn 220 lượng bạc, mật vừa 190 lượng bạc, mật gấu nhỏ nhất 130 lượng bạc. Ngươi thấy thế nào?"
"Đây đã là giá rất cao rồi, nếu nhiều hơn nữa, ta ở đây cũng không có khả năng trả giá cao hơn nữa."
Chưởng quỹ y quán không ngừng luyên thuyên, hy vọng Cố An Nhiên sẽ bán mật gấu cho mình với giá này.
Tuy nhiên, hắn ta quả thực đã chọc giận Cố An Nhiên.
Nếu vừa rồi hắn ta thành thật báo giá mật gấu thì chắc chắn Cố An Nhiên đã bán cho hắn ta.
Nhưng bây giờ nàng không muốn bán nó cho hắn ta với mức giá này.
"Cái lớn nhất giá 240 lượng bạc, cái vừa giá 210 lượng, cái nhỏ giá 150 lượng bạc, nếu ngươi chịu mua, chúng ta sẽ bán cho ngươi với giá như cũ. Nếu không chúng ta đi nơi khác." Cố An Nhiên trầm giọng nói.
Bình thường chưởng quỹ chắc chắn sẽ không muốn mua mật gấu với giá cao như vậy, nhưng có người chờ dùng mật gấu, hắn ta lại còn khoe khoang mình có thể lấy được mật gấu.
Nếu không mua mật gấu từ cô nương này, đến lúc đó hắn ta sẽ thất tín với người ta.
Cuối cùng, chưởng quỹ nghiến răng nghiến lợi, tựa hồ đã hạ quyết tâm: "Được rồi, với mức giá này, ta sẽ nhận mật gấu."
Cố An Nhiên cười hỏi: "Mỡ gấu cũng là một loại thuốc tốt, chữa trị thân thể tổn thương, không biết chưởng quỹ có cần không?"
Đây là lời mà Mặc Nương nói với đám Cố An Nhiên, thế là mỡ trong bụng của những con gấu đen này đã được bỏ ra, ba con gấu được hơn 100 ký, gần 200 ký mỡ.
"Muốn, ngươi có bao nhiêu ta thu bấy nhiêu, nhưng lần này giá cả phải hợp lý hơn." Chưởng quỹ không cần suy nghĩ liền đồng ý.
Bởi vì gấu đen rất hiếm nên bất cứ thứ gì trên con gấu đều hiếm. Thừa dịp đang có thì thu nhiều hơn một chút.
"Ngươi báo giá trước đi." Cố An Nhiên nhấp một ngụm trà rồi nói.
"Ba trăm văn tiên một cân, chắc giá." Bởi vì hắn ta không còn kiếm được nhiều tiên từ mật gấu nữa nên hắn ta cũng không thể mất tiền mỡ gấu thêm nữa. Nếu không, trừ chi phí ở y quán ra, sớm muộn gì hắn ta cũng sẽ thua lỗ đến dây quần cũng chả còn.
"Được." Lần này Cố An Nhiên sảng khoái đồng ý.
Sau khi mấy người thống nhất giá cả xong, họ đi ra ngoài sảnh và cân mỡ gấu, sau khi tính toán xong, mỡ gấu phải trả 57 lượng bạc.
Cuối cùng, Cố An Nhiên nhận được 270 lượng bạc, Hà Thái Phượng bọn người nhận được 387 lượng bạc.
Cũng giống như trước đây, họ chỉ cần tiền mặt, may mắn đây là y quán lớn nhất thành Mặc An, họ vẫn có năm sáu trăm tiền hiện kim.