Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 365 - Chương 365: Không Gọi Thúc Thì Gọi Là Gì? (1)

Chương 365: Không Gọi Thúc Thì Gọi Là Gì? (1) Chương 365: Không Gọi Thúc Thì Gọi Là Gì? (1)Chương 365: Không Gọi Thúc Thì Gọi Là Gì? (1)

"Thứ này là của nhà các ngươi, ngươi nên cất đi. Phụ thân bại hoại của ngươi mù quáng tặng đồ ra ngoài, mặc kệ hải tử của mình có đồ ăn không." Đại Cường điên cuông mắng mỏ Cố Xuân Sinh trước mặt tiểu cô nương.

Tiểu cô nương giật mình một cái, trên mặt có chút khó tin: "Đại Cường ca, ngươi nói những thứ này đều là phụ thân ta tặng cho người khác à?"

Nếu như là thật, nàng ấy nhất định sẽ nổi giận với phụ thân mình.

Dù sao, mặc dù phụ thân có mang gà lôi và thỏ rừng về nhưng luôn nhìn chằm chằm không cho bọn họ ăn nhiều thịt, nói rằng săn được thịt rừng không hề dễ dàng.

Nếu đã không dễ dàng, sao lại có thể hào phóng như vậy, tặng người khác những con thỏ, gà béo hơn?

"Đúng vậy, hắn tặng đồ cho Mạt Nương.' Đại Cường thẳng thắn nói.

Tuy nhiên, hắn ta sợ tiểu cô nương trước mặt có ác cảm với Mạt Nương, vội vàng giải thích: "Ngươi xem phụ thân ngươi lớn như vậy rồi, làm việc không ổn trọng chút nào. Mạt Nương người ta đã nói không nhận đồ của hắn, nói hắn đem về cho hài tử ăn." "Ngươi đoán phụ thân ngươi đã làm gì? Trực tiếp ném đồ vào sân nhà người ta rồi bỏ đi."

"Nếu không phải như vậy, ta đâu cần vất vả tới đây một chuyến, thật sự là phiên phức."

Đại Cường hoàn toàn không để ý đến sắc mặt tiểu cô nương đã tối sầm lại, bộ dạng hắn ta giống như đang tự nói chuyện một mình.

Cố Xuân Sinh đang làm việc bên trong, nghe thấy Đại Cường điên cuồng nói xấu mình với nhi nữ Nguyệt Lan, thực sự nhịn không được nữa bước ra ngoài.

"Đại Cường, ngươi nói như vậy là có ý gì? Ta tặng đồ cho Mạt Nương thì mắc mớ gì tới ngươi? Ngươi tới đây nói cái gì vậy?"

Đại Cường không hề khó chịu khi nhìn thấy Cố Xuân Sinh đi ra, cười hì hì nói: "Xuân Sinh thúc, thúc cũng ở nhà à?”

"Cũng không phải ta nhất định phải tới nhà ngươi, là Mạt Nương bảo ta đưa đồ qua đây."

Từ trước tới nay Cố Xuân Sinh chưa bao giờ nghĩ tới một người nhiệt tình giúp đỡ người khác, trung thực chân chất như Đại Cường lại đi chọc giận mình

Hắn ta ảo não gãi đầu một cái nói: "Cái gì mà Xuân Sinh thúc? Ta chỉ lớn hơn ngươi tám tuổi, ngươi lại gọi ta là thúc à?”

Đại Cường tỏ vẻ là chuyện đương nhiên: "Đúng vậy, lớn hơn những tám tuổi, Không gọi thúc thì gọi là gì?"

Lúc này, Nguyệt Lan, nhi nữ của Cố Xuân Sinh, rụt rè liếc nhìn Đại Cường: "Nhưng mà... rõ ràng ngươi lớn hơn ta mười tuổi, không phải ngươi cũng bảo ta gọi ngươi là Đại Cường ca sao?”

Cố Xuân Sinh nghe Cố Nguyệt Lan nói như vậy, lúc này giận không chỗ phát tiết, chỉ vào Đại Cường: "Được lắm! Ngươi vậy mà để Nguyệt Lan gọi ngươi là Đại Cường ca sao? Ngươi có ý đồ mờ ám gì phải không?”

"Ta nói cho ngươi biết, Nguyệt Lan chúng ta còn nhỏ, ngươi hãy bỏ những suy nghĩ bẩn thỉu của mình đi."

"Ta sẽ không đồng ý để Nguyệt Lan gả cho một người lớn hơn nó nhiều tuổi như vậy."

Đại Cường: ?22??2

Hắn ta nói mình muốn cưới Nguyệt Lan khi nào? Cố Xuân Sinh này đúng là mất trí rồi.

Hắn ta ra vẻ nghiêm túc, chững chạc đàng hoàng vỗ tay nói: "Được rồi! Xuân Sinh Thúc, ta thấy lời ngươi nói rất hay. Ta cũng không đồng ý để Mạt Nương gả cho người lớn hơn nàng ấy nhiều tuổi."

Nói đến nước này, rốt cục Cố Xuân Sinh đã biết lần này Đại Cường đến đây vì cái gì.

Hắn ta cười giận dữ trước lời nói của Đại Cường "Nguyệt Lan là nữ nhi của ta, cho nên nó phải nghe lời ta." "Nhưng Mat Nương và ngươi không quen không biết, tại sao nàng ấy phải nghe lời ngươi?"

Đại Cường móc móc lỗ tai, vẻ mặt xấu xa, nhe răng cười nói: "Mặc dù Mạt Nương không phải nữ nhi của ta nhưng nàng ấy vẫn sẽ nghe lời ta. Ngươi nói xem ngươi có tức giận không?”

Hắn ta tức giận! Hắn ta rất tức giận!

Cố Xuân Sinh bị giọng điệu cợt nhã của Đại Cường chọc cho giận sôi người, nhưng hẳn ta hoàn toàn không động thủ với Đại Cường
Bình Luận (0)
Comment