Chương 368: Một Người Dám Nói, Một Người Dám Nghe (2)
Chương 368: Một Người Dám Nói, Một Người Dám Nghe (2)Chương 368: Một Người Dám Nói, Một Người Dám Nghe (2)
Sự quan tâm mà Đại Cường dành cho An An chính là của một huynh trưởng, vì thế hắn ta vẫn luôn rất thân mật với Đại Cường.
Nhưng Cố Thẩm Diệp lại ghen tị.
Đã qua nửa năm hắn ta chưa gặp lại muội muội mà lại có nhiều người muốn cướp đi muội muội của hắn ta.
Tên đầu trọc này là như thế nào đây? Muốn xem mình là ca ca của Nhiên Nhiên sao? Ca ca ruột của nàng đang ở ngay đây này!
Áp suất không khí trên bàn ăn bỗng tụt xuống hơi thấp, tất cả mọi người đều cảm nhận được nhưng chỉ có Đại Cường là không biết.
Thậm chí hắn ta còn nhiệt tình gắp cho Cố Thẩm Diệp một đũa đồ ăn rồi nhiệt tình nói: "Ca, đây là món tủ của cô nương An Nhiên, ngươi nếm thử đi, thơm lắm."
Đại Cường hớn hở nói, nhưng sắc mặt của Cố Thẩm Diệp thì càng ngày càng âm trầm.
Hắn ta cảm thấy tên đầu trọc này đang khoe khoang, một tay hắn ta nuôi nấng muội muội, còn không biết món tủ của nàng là gì sao?
"Ai là ca của ngươi?" Hắn ta lạnh giọng nói.
Đại Cường nói như thể đây là chuyện đương nhiên: "Ngươi là ca ca của cô nương An Nhiên thì chính là ca ca của ra. Trong lòng ta luôn xem cô nương An Nhiên là muội muội của mình."
Cố Thẩm Diệp vốn dĩ đang ghen tị nghe được Đại Cường nói hắn ta đứng nhất thì trong lòng lập tức thoải mái hơn.
Tiểu tử này vẫn có chút hiểu chuyện.
Cố Thẩm Diệp cúi đầu ăn một miếng thức ăn mà Đại Cường gắp cho, rồi xúc động nói: Nửa năm không gặp nhau mà tay nghề của muội muội lại tiến bộ hơn rồi.
Vừa mới ăn cơm chưa được bao lâu, Đại Cường đã không thể đợi được mà ghé sát vào Cố An Nhiên và thì thầm với vẻ thần bí: "Cô nương An Nhiên, ngươi nói xem nếu như ta thích một nữ nhân thì ta phải nên làm thế nào đây?”
Đại Cường vừa nói như vậy, Dạ Tu Mặc gần như quên ăn cơm, vẻ mặt hắn ta chăm chú như muốn nghe Cố An Nhiên nói thế nào.
Đôi đũa trên tay Cố Thẩm Diệp cũng ngừng lại một lát, nhưng hắn ta vẫn cảm thấy tên đầu trọc này không quá lanh lợi.
Vấn đề này mà lại đi hỏi muội muội của hắn ta, muội muội của hắn ta chưa bao giờ có cuộc tình nào cải
Khóe miệng Cố An Nhiên hơi nở một nụ cười: "Vậy thì ngươi dũng cảm nói cho nàng ấy biết đi."
Tay Dạ Tu Mặc ngừng lại, trong lòng lặp đi lặp lại câu nói: Dũng cảm nói cho nàng ấy.
Ư, thật giống với chủ ý trong lòng của hắn ta.
Đại Cường có chút không hiểu nên hỏi lại: "Nếu như nàng ấy không đồng ý thì làm sao bây giờ đây?"
Những lời này thật sự như đang hỏi trong tâm của Dạ Tu Mặc, chiếc đũa hắn ta vừa đưa đến bên mép đã ngừng lại.
Miếng măng bên trên đó cũng rơi xuống mà hắn ta vẫn không hề hay biết.
Bây giờ Cố An Nhiên chỉ chú ý đến Đại Cường, nàng chăm chú đáp lại: "Ngươi chưa nói thì sao ngươi biết nàng ấy không đồng ý chứ?"
"Có cơ hội thì cứ nói đi chứ, ít nhất nếu nàng ấy đồng ý thì không phải hai người vô cùng vui mừng sao?”
"Nếu như không đồng ý thì ít nhiều gì ngươi cũng đã cố gắng rất nhiêu nên cũng sẽ không hối hận."
Đại Cường cảm thấy Cố An Nhiên nói rất đúng, hắn ta gật đầu như đã biết rồi: "Cô nương An Nhiên, ngươi thật thông minh.”
"Ta biết nên làm thế nào rồi."
Cố Thẩm Diệp suýt chút nữa đã bật cười. Hai con người này, đúng là một người dám nói, một người dám nghe.
Dù sao, tuy muội muội của hắn ta rất ưu tú nhưng ở phương diện tình yêu thì đúng là không có kinh nghiệm.
Dạ Tu Mặc hơi bình tính hơn Đại Cường một chút, nhưng trong lòng hắn ta cũng cảm thấy Cố An Nhiên nói vô cùng có lý."
Thậm chí hắn ta còn âm thầm gật đầu.
Hắn ta cảm thấy tên đầu trọc này rất đáng yêu, dù sao vấn đề vẫn luôn vướng mắc trong lòng hắn ta thật lâu cũng xem như được giải quyết nhờ câu hỏi của tên đầu trọc này ngày hôm nay.
Tâm tình của hắn ta không khỏi tốt hơn, hắn ta lại gắp cho mình một chút đồ ăn.
ebooshop.vn ebook truyện dịch giá rẻ 20k