Chương 419: Kế Hoạch Của Diệu Hoa Lâu (2)
Chương 419: Kế Hoạch Của Diệu Hoa Lâu (2)Chương 419: Kế Hoạch Của Diệu Hoa Lâu (2)
"Cho dù ta có chọc phải chuyện gì thì hắn cũng có thể giúp ta giải quyết." Người đàn ông mắt tam giác tràn đầy tự tin.
Chưởng quây còn muốn nói thêm gì nữa nhưng người đàn ông mắt tam giác đã xua tay ngắt lời.
"Ta cho ngươi mang tám vạn lượng bạc ra ngoài, ngươi đem cái ly phù điêu mẫu đơn kia trở về."
"Còn những chuyện khác, ngươi không cần phải xem vào làm gì, ra khỏi Diệu Hoa Lâu thì không phải là chuyện mà ngươi cai quản."
Người đàn ông mắt tam giác dặn dò từng câu từng chữ, sợ thủ hạ chưởng quỹ này của mình làm hỏng chuyện.
Chưởng quầy thật sự bất đắc dĩ mà gật đầu nói: "Vâng, chủ nhân, ta đã biết."
Sau đó, chưởng quầy và mấy tiểu nhị nâng bạc cùng trở về Diệu Hoa Lâu.
Sau khi đợi một lúc, mấy người Cố An Nhiên mới tiến vào Diệu Hoa Lâu.
Nàng hơi xin lỗi, nói: "Chưởng quầy, đã để ngươi đợi lâu rồi."
Chưởng quầy xua tay nói: "Không sao đâu, ta cũng chỉ mới trở vê cách đây không lâu, ta đã đưa bạc đến đây, cô nương nói giá đi."
Không biết là vì sao, Cố An Nhiên luôn cảm thấy ánh mắt của chưởng quầy Diệu Hoa Lâu này nhìn nàng có chút thương hại.
"Nếu đã giao dịch xong vậy chưởng quầy báo giá đi!" Cố An Nhiên không hề để ý, nói.
Thật ra, nàng đã định giá ở trong lòng rồi.
Vừa rồi lúc ăn cơm, Đào Vọng Đường đã nói với nàng, nếu ra giá thấp hơn sáu vạn lượng thì không bán cái ly này, cũng ước tính giá trị tối đa của cái ly này cho nàng, có thể bán được khoảng tám vạn lượng.
Thế nhưng Đào Vọng Đường còn nói, nếu Diệu Hoa Lâu còn trả giá thì khả năng có tám vạn lượng bạc không cao lâm.
Chưởng quầy nghĩ thầm, dẫu sao thì cuối cùng số bạc này cũng về trở lại tay của chủ nhân, ít nhất thì bây giờ để cho cô nương này vui vẻ một chút.
Chuyện ông ta có thể làm được cũng chỉ có như vậy thôi.
"Tám vạn lượng bạc, cô nương thấy thế nào?" Chưởng quầy hơi mỉm cười báo giá cả.
Chuyện sảng khoái báo giá này khiến cho Cố An Nhiên nhận ra Diệu Hoa Lâu này có khả năng đang có quỷ kế gì đó. Cho nên cả người trở nên cảnh giác.
Đào Vọng Đường liếc mắt nhìn sơ qua bọn Đại Cường và Nhị Cường còn có người hầu của mình một cái.
Bọn họ nhìn thấy ánh mắt của Đào Vọng Đường, âm thầm siết chặt vũ khí trong tay của mình.
"Thành giao!" Giọng nói thanh thúy của Cố An Nhiên.
Dẫu sao đi chăng nữa, đã vào túi tiền của nàng rồi thì cũng đừng hòng nghĩ nàng sẽ phun ral
Đào Vọng Đường đếm tiền, sau khi chắc chắn đã đủ tiền thì Cố An Nhiên đưa ly thuỷ tỉnh mẫu đơn cho chưởng quầy Diệu Hoa Lâu.
Còn số bạc đó để người của Cố An Nhiên nâng ra ngoài!
Lúc này, một người trông giống như tiểu nhị bên người chưởng quầy nói.
Người này trông rất lạ, lúc bán ly ngọc lan hắn ta không có mặt ở chỗ này.
"Cô nương, ta thấy đồ vật của các ngươi nhiều, có cần Diệu Hoa Lâu bọn ta phái ít người giúp các người đưa đồ đến chỗ ở không?"
Đào Vọng Đường vừa nghe người này nói đến chỗ ở, sắc mặt lập tức trở nên nghiêm túc.
Cố An Nhiên lạnh giọng cự tuyệt: "Đa tạ, bọn ta không cần”" Đào Vọng Đường bổ sung thêm một câu: "Bên ngoài đã có xe ngựa chờ sẵn, bọn ta sẽ ra khỏi thành ngay lập tức.
Rồi sau đó, đoàn người ra khỏi Diệu Hoa Lâu thì quẹo vào nơi hẻo lánh, Cố An Nhiên thu hồi toàn bộ bạc.
"Lát nữa, cảnh giác thêm một chút, Diệu Hoa Lâu này có vấn đề." Nàng nói.
Đại Cường và Nhị Cường gật gật đầu: "Ta đã biết, An Nhiên cô nương yên tâm đi."
Để thể hiện bản thân, Đại Cường còn bổ sung thêm một câu: "Không phải trước kia ngươi đã nói nếu gặp phải người xấu thì không có chuyện gì mà không thể giải quyết bằng một trận đánh nhau sao? Nếu đánh một trận không được thì đánh hai trận”
"Ta có thể đánh gục được tất cả bọn họ, yên tâm."
Cố An Nhiên nhìn Đại Cường, gật gật đầu vô cùng tán thành nói: "Ừ, ngươi nói rất đúng."
ebooshop.vn ebook truyện dịch giá rẻ 20k