Chương 441: Có Thể Cứu Mạng Hay Không Thì Phải Xem Tạo Hóa (2)
Chương 441: Có Thể Cứu Mạng Hay Không Thì Phải Xem Tạo Hóa (2)Chương 441: Có Thể Cứu Mạng Hay Không Thì Phải Xem Tạo Hóa (2)
Đại Cường xoay người, biu môi nói với tướng quân: "Hoan quan cũng không lợi hại nhưng vì sao các ngươi lại nghe hắn ta?"
Tướng quân cười khổ nói: "Là mệnh lệnh của bệ hạ, thân là thần tử, không thể không nghe theo!"
Đại Cường khinh bỉ "Chậc" một tiếng: "Cũng có thể không nghe theo mệnh lệnh của hắn ta mà, bây giờ Tuyên Quốc đã biến thành dạng gì rồi? Hắn ta có quan tâm không?”
Tướng quân nghe xong lời Đại Cường nói, cảm thấy nao nao.
Võ tướng như bọn họ, từ trước đến giờ đều coi trung thành là quan trọng nhất.
Đại Cường tiếp tục nói như sét đánh: "Việc các ngươi đang làm có khác gì quỷ bắt người cho lão hổ ăn chứ-"
Sau khi nói xong, hắn mông lung, thoáng nhìn về phía Cố Yên Nhiên: "Yên Nhiên cô nương, thành ngữ kia gọi là gì?"
"Vẽ đường cho hươu chạy!" Đôi môi đỏ mọng của Cố Yên Nhiên khế mở.
Đại Cường võ cái trán trơn láng: "Đúng vậy! Vẽ đường cho hươu chạy!" "Dù sao thì các ngươi cũng nói hít phải khí độc này thì chắc chắn phải chết mà? Vậy các ngươi có thể coi như là mình đã chết, không cần phải quay về!" Đại Cường nói ra suy nghĩ của mình.
"Sau đó, nghĩ cách cứu người thân của các ngươi ra là được rồi nhỉ? Các ngươi nhiều người như vậy còn không làm lại một thái giám sao?”
Tướng quân cười khổ nói: "Chúng ta đã trúng độc rồi, thời gian không còn nhiều nữa, cách ngươi nói là cách tốt nhưng chúng ta không có cơ hội, nhưng vẫn cảm ơn tráng sĩ
Đại Cường lấy túi thuốc Mạt Nương lén đưa riêng cho hắn ta ra, lấy mười bình ra.
Nhưng mà hắn ta không dám trực tiếp ném cho tướng quân, hắn ta nhìn Cố Yên Nhiên không chớp mắt, chờ nàng đồng ý.
Cố Yên Nhiên xoay người liếc mắt nhìn tướng quân một cái, sau đó dời ánh mắt.
A ly cảm nhận được ánh mắt của Cố Yên Nhiên thì hơi vuốt cằm.
Vị tướng quân này từ xưa đến giờ nổi tiếng là một người rất tốt, nhưng lại trung thành quá mức.
Cho nên sau khi hoạn quan nắm quyền thì hắn ta vẫn cực kì hắn dày vò!
Bởi vì không nghe lời hoạn quan thì chính là cãi mệnh lệnh của hoàng đế, nhưng mà nghe lời hoạn quan thì lại làm tổn hại đến lợi ích của người dân. Cho nên hắn ta nghe theo mệnh lệnh của hoạn quan làm chuyện xấu, nhưng mà vẫn âm thầm tiếp tế một ít cho người dân.
Cố Yên Nhiên thấy A Ly gật đầu nên nói với Đại Cường: "Ngươi muốn cho thì cho."
Nàng cố ý cất cao giọng, nói:,'Nhưng nếu như bọn họ lại liều mạng, tiếp tục đuổi theo thì ta sẽ không tha bọn ho
Đại Cường vỗ bộ ngực nói: 'Yên Nhiên cô nương yên tâm, nếu như bọn họ vẫn không buông tha cho chúng ta thì đến lúc đó, ta sẽ là người đầu tiên không tha cho bọn họ."
Cố Yên Nhiên không nói gì nữa, Đại Cường biết là nàng đã đồng ý cho mình cứu người .
Vươn tay ném thuốc về phía tướng quân, sau đó nói: "Những thuốc này cho các ngươi, nhưng có thể cứu mạng hay không thì phải xem tạo hóa."
"Hơn nữa, nếu như các ngươi được thuốc này cứu sống thì không được đuổi theo chúng ta nữa, bởi vì sau đó mạng của các ngươi không còn tốt như giờ nữa đâu."
Vị tướng quân kia chắp tay nói: "Đa tạ đại ân đại đức của tráng sĩ, ta tên là Te Xuyên, sau này nếu như có duyên gặp lại, chắc chắn sẽ báo đáp đại ân của tráng sĩ."
Hắn ta phải cứu người nhà của mình và thuộc hạ ra trước, sau đó mới có thể bàn tới chuyện báo an.
Đại Cường phất tay, nói: "Từ trước tới nay, ta giúp ngươi cũng không cần báo đáp gì, chỉ cần các ngươi không tiếp tục đi theo lão thái giám kia làm việc ác là được."
Tê Xuyên chắp tay, vẻ mặt cảm kích, sau đó phân chia thuốc trong bình ra, chia cho những binh lính đã sắp ngã xuống đất không dậy nổi.
Những binh lính uống thuốc xong thoạt nhìn khoẻ hơn không ít, dần dần đi tới nơi không có khí độc.
Rồi sau đó, một vài người bị lạc ở trong khí đọc lục tục đi ra đều được Te Xuyên cứu.