Chương 442: Cơ Thể Của Ngươi Không Sao Chứ? (1)
Chương 442: Cơ Thể Của Ngươi Không Sao Chứ? (1)Chương 442: Cơ Thể Của Ngươi Không Sao Chứ? (1)
Hắn ta kiểm tra nhân số một chút, lần này đi vào trong sương mù khí độc đã chết ít nhất hơn phân nửa người.
Khi những binh lính của Te Xuyên nghĩ đến những anh em đã chết trong khí độc thì vẻ mặt nặng nề.
"Tướng quân, bây giờ chúng ta phải làm thế nào? Nếu không bắt được nhóm người đó về thì dù cho chúng ta có thể sống quay về Nghiệp Thành thì cũng sẽ bị lão thái giám kia chỉnh chết, nhưng mà nhóm người kia lại có ân với chúng ta, chắc chắn là chúng ta không thể đụng vào bọn họ một lần nữa."
Ánh mắt Tề Xuyên nặng nề, hồi lâu sau mới nói: "Coi như là tất cả chúng ta đều chết ở trong sương mù khí độc đi."
"Chúng ta hãy thử xem có thể may mắn ra khỏi chỗ quỷ quái này, nếu như đi ra ngoài được thì lén quay về Nghiệp Thành, cứu ra người nhà của chúng ta."
"Đến lúc đó cũng sẽ không bị lão thái giám Ngô Thanh khống chế."
Các binh sĩ đã lấy lại bình tĩnh, chắp tay: "Đều nghe theo tướng quân."
TS Xuyên nhìn về phía nhóm Cố Yên Nhiên đã đi xa, sau khi hơi suy tư thì nói: “Chúng ta đi theo sau bọn họ đi."
Một trăm thái giám đang chờ ở trong rừng, sau khi đợi hơn ba canh giờ thì không còn kiên nhẫn lắm.
"Sao lại thế này, trời cũng đã tối rồi mà sao bọn họ còn chưa trở về, không phải là không về được đó chứ?" Một thái giám dẫn đầu trầm giọng nói.
Hắn ta biết rằng vào buổi tối thì chỗ quỷ quái này cực kì nguy hiểm, phải nhanh chóng đi ra ngoài mới được.
Cho nên, hắn chỉ vào một nửa số thái giám, nói: "Các ngươi đi tới chỗ khí độc ở phía tây thăm dò một phen, nhìn xem rốt cuộc tình hình như thế nào."
"Nếu như bọn họ dám nhân cơ hội trốn thì người nhà của bọn họ cũng không được sống." Thái giám dẫn đầu làm một động tác cắt cổ.
"Vâng" Đám tiểu thái giám cung kính hành lễ.
Sau đó, bọn họ đi tới chỗ biên giới của đám khí độc, nhưng mà bởi vì khí độc tràn nông nặc nên không thể thấy rõ lắm nếu như chỉ đứng ở bên ngoài.
Bọn họ uống thuốc xong thì đi vào trong khí độc, đi vào không bao lâu thì phát hiện thi thể nằm khắp nơi trên mặt đất.
Nhìn trang phục thì chính những người Tề Xuyên dẫn dắt.
"Ôi, ở bên ngoài mà đã chết nhiều người như vậy, vậy chẳng phải ở trung tâm khí độc thì sẽ... " Tiểu thái giám hơi lo lắng.
Nếu bên ngoài mà đã chết rất nhiều người thì chứng minh rằng không thể dùng thuốc này được.
Như vậy thì có lẽ là nhóm Tề Xuyên đã chết ở trong đám khí độc dày đặc, nhưng mà bọn họ không thấy rõ lắm.
Cũng không dám di lên thăm dò, chỉ sợ đi vào được nhưng không về được.
Vì thế nên có một tiểu thái giám trong đó nói: "Chắc chắn là nhóm Tề Xuyên đã chết ở bên trong rồi, đến lúc đó, nếu như Lý quản sự hỏi thì chúng ta nói rằng đã đi vào trong khí độc xem xét qua, bọn họ đều đã chết, như vậy mới có thể bảo vệ được tính mạng của chúng ta."
Tiểu thái giám khác cũng vội vàng gật đầu, nói theo: "Được, cứ dựa theo lời ngươi nói."
Trong đó có một tiểu thái giám suy nghĩ kĩ càng nói: "Nếu như chúng ta không trúng độc, trở về e là báo cáo kết quả công việc không được tốt lắm."
"Dù sao thì cả nhóm Tề Xuyên đã chết, nếu như chúng ta thật sự đi dò xét thì sao lại không bị gì?
Những người khác cảm thấy hắn ta nói rất có đạo lý nên ở chỗ khí độc loãng đợi một hồi, sau khi xác định mình có dấu hiệu trúng độc thì mới đi ra, sau đó đi vào trong rừng về phía đông.
Nhóm người Cố Yên Nhiên đi một vòng lớn từ phía Tây tới phía Bắc, khi thấy sắc trời dần tối thì mới tìm một chỗ sạch sẽ để cắm trại.
Đào Ất vẫn thích thể hiện giống như cũ.
Nhưng mà Cố Yên Nhiên nhạy bén phát hiện ra rằng hôm nay hành động của Đào Ất hơi chậm chạp.
Hắn ta lấy hai nồi nước lớn đặt lên kệ rồi lấy củi đun nước.
Khi củi bắt đầu cháy, hắn ta cảm thấy đầu đau như búa bổ và có một dòng chất lỏng ấm nóng chảy ra từ mũi.