Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 443 - Chương 443: Cơ Thể Của Ngươi Không Sao Chứ? (2)

Chương 443: Cơ Thể Của Ngươi Không Sao Chứ? (2) Chương 443: Cơ Thể Của Ngươi Không Sao Chứ? (2)Chương 443: Cơ Thể Của Ngươi Không Sao Chứ? (2)

Cố Yên Nhiên nhìn chằm chằm Đào Ất, nghiêm túc hỏi: "Đào Ất, cơ thể của ngươi không sao chứ?"

Đào Ất mỉm cười với Cố Yên Nhiên, nhưng mà Cố Yên Nhiên cảm thấy nụ cười của Đào Ất hơi cứng ngắc, lúc này trong lòng lộp bộp một tiếng.

Ở đây, chắc là không có thứ kia đâu nhỉ?

Nhưng mà nếu như zombie có thể xách người sống tới đây, vậy còn thứ đó thì sao?

Nàng bình tĩnh đè lại chiếc rìu đâu phượng hoàng của mình, hỏi nghiêm túc một lần nữa.

Nói: "Mấy ngày nay ngươi không có ăn gì bậy bạ ở trong rừng chứ?"

Đào Ất lắc đầu như trống bỏi: "Yên Nhiên cô nương, sao ta có thể ăn bậy bạ được chứ? Ta không co

Cố Yên Nhiên hơi ngửa đầu: "Mũi của ngươi chảy máu kìa." Nói xong thì đưa chiếc khăn tay hiếm khi dùng của mình cho Đào Ất.

Đào Ất được yêu thương mà lo sợ, nhận lấy khăn lau sạch máu mũi rồi sau đó tính đi giặt sạch.

Cố Yên Nhiên ngăn Đào Ất lại: "Đưa khăn cho ta, không cần giặt sạch, khăn dính máu còn có tác dụng khác."

Đào Ất nửa tin nửa ngờ, lại hơi xấu hổ đưa khăn cho Cố Yên Nhiên.

Cố Yên Nhiên nhận lấy khăn tay rồi bình tĩnh ngửi một cái, phát hiện mùi máu tươi trên khăn tay là mùi máu mới, cũng không mùi tanh.

Vậy thì có lẽ là hắn ta không phải biến thành zombie.

Nhưng mà hắn ta thật sự không thích hợp cho lắm, cho nên Cố Yên Nhiên ngửa đầu tiếp tục nói: "Để ta bắt mạch cho ngươi."

Đại Cường quay đầu nhìn về phía Cố Yên Nhiên, nói: "Yên Nhiên cô nương, ngươi còn biết y thuật sao?”

Vẻ mặt của Cố Yên Nhiên vẫn giống như bình thường, trợn mắt nói dối một cách cực kỳ bình tĩnh: "Biết một chút."

Đào Ất hơi xấu hổ, đưa cổ tay đến trước mặt Cố Yên Nhiên, Cố Yên Nhiên âm thâm bắt mạch cho hắn ta.

Có nhịp tim đập, hơn nữa khi ở khoảng cách gần thì phát hiện Đào Ất cũng có hô hấp.

Cố Yên Nhiên thờ ơ nói: "Không có vấn đề gì, đừng ăn đồ bậy bạ là được."

Đào Ất cười gật đầu, Cố Yên Nhiên lại phát hiện động tác gật đầu của hắn ta thật sự hơi máy móc. Nhưng mà nàng sợ A Từ và A Ly sợ hãi nên cũng không nói thẳng ra.

Khi ăn cơm, Đào Ất bị những tùy tùng khác của Đào Vọng Đường mặt ghét bỏ .

Bọn họ nói một cách châm biếm: "Đào Ất, sao ngươi lại ăn nhiều cơm như vậy, ngày hôm qua ngươi cũng không ăn hết nhiều như vậy."

Đào Ất chỉ cười hì hì, mút sạch sẽ nước canh dính trên ngón tay của mình.

Cố Yên Nhiên nhìn Đào Ất, không nói câu nào.

Không hiểu sao Đào Ất lại hơi chột dạ khi nhìn thấy ánh mắt của Cố Yên Nhiên nên hơi lùi về phía sau.

Đợi sau khi cơm nước xong xuôi, Cố Yên Nhiên gọi Đại Cường và Nhị Cường, ngoài ra còn có Đào Vọng Đường vào trong lều trại của mình để dặn dò một vài chuyện.

Sau đó, Đào Vọng Đường lại dặn dò vài câu với tôi tớ nhưng trừ Đào Ất ra, sau đó đi ngủ một cách nặng nề.

Người gác đêm nay là Đại Cường, A Ly không ngủ được nên ngồi ở bên cạnh nói chuyện với hắn ta.

Trong khoảng thời gian này, Đào Ất đi ra ngoài hai lần, nói là đi tiểu, nhưng mà thời gian đi ra ngoài khá dài.

Đại Cường nói với A Ly: "Gần đây người này hay như vậy, cả đêm đi tiểu đêm mấy lần, cũng không biết có phải thận hư rồi hay không."

"Chờ khi nào quay về Kính Hồ thì sẽ nói Mạt Nương bốc một ít thuốc bổ cho hắn ta uống, nếu không thì sau này hắn ta sẽ bị vợ ghét bỏ."

Đại Cường nói lời lẽ hổ sói bằng giọng nghiêm túc, nhưng mà A Ly nghe hiểu.

"Khu khu khu khụ!" Nó xấu hổ ho vài tiếng.

Đào Ất trở về lều trại, nằm ở chỗ của mình, sau khi ợ một tiếng thật to rồi ngủ thiếp đi.

Một người hầu đang giả bộ ngủ, sau khi nhìn thấy Đào Ất ngủ thì cũng yên tâm đi ngủ.

Một đêm không có chuyện gì.

Sáng sớm ngày hôm sau, Cố Yên Nhiên cùng nhau đến hỏi thăm tình hình đêm qua, nàng vẫn chú ý tới việc Đại Cường nói tối hôm qua, Đào Ất đi ra ngoài đi tiểu hai lần, hơn nữa thời gian khá lâu, nàng tính tối nay cho người để mắt đến chuyện này.
Bình Luận (0)
Comment