Chương 518: Từ Chối Làm Chứng (2)
Chương 518: Từ Chối Làm Chứng (2)Chương 518: Từ Chối Làm Chứng (2)
Cố An Nhiên mỉm cười nói: "Bà là Lý bà bà sao? Ta là người nhà của Chi Chi, hiện tại người bên Vương gia không chịu thả nàng và bọn ta đi, họ cứ khăng khăng bắt bọn ta phải lấy ra chứng cứ, cho nên bọn ta muốn mời bà đi cùng ta một chuyến, giúp bọn ta làm chứng."
"Thế nhưng bà yên tâm, đến lúc đó chắc chắn bọn ta sẽ cảm tạ bà thật tử tế"
Lý bà bà chần chờ một lát: "Cái này..."
Người bên Vương gia rất đông, còn người bên nhà bọn họ lại ít hơn, nhưng bọn họ cũng không phải không thể đụng tới.
Hơn nữa con nha đầu Chi Chi cũng rất đáng thương, thậm chí Nhị Cường còn đưa cho bà ta lá vàng.
"Được, ta đi với ngươi."
Thế nhưng Lý bà bà còn chưa kịp bước một chân ra bên ngoài thì con trai và con dâu của bà ta đã ra tới.
Nàng con dâu bày ra vẻ mặt giận dữ nói: "Nương, cái này là chuyện của nhà người ta, chẳng lẽ nương hồ đồ rồi sao? Nếu như chọc vào người phía Vương gia thì về sau nhà ta còn có thể sống yên ổn được chắc?"
Người bên Vương gia nhiều như thế, hơn nữa họ còn rất đoàn kết, đây là chuyện mà khắp hàng xóm láng giềng đều biết rõ.
Lý bà bà có hơi không vui nói: Làm người không thể mất lương tâm thế được, con nha đầu Chi Chi đáng thương cỡ nào hả? Hơn nữa chàng trai đó còn cho chúng ta nhiều tiền như vậy."
Lúc nói đến tiền, ánh mắt của con dâu Lý bà bà lập loè vài cái.
Cố An Nhiên bắt được cơ hội nói: "Chỉ cần Lý bà bà chịu đứng ra làm chứng thì ta có thể cho các người một khoản tiền."
"Các người chỉ cần nói ra con số là được."
Con dâu Lý bà bà dao động: "Nếu như ngươi cho bọn ta một ngàn lượng bạc, vậy thì bọn ta sẽ đồng ý làm chứng cho các ngươi."
Cố An Nhiên vừa định đồng ý thì con trai của Lý bà bà lại nói: "Việc này chưa cần nói đến bao nhiêu tiền, cô nương vẫn nên đi đi."
Con dâu Lý bà bà trừng mắt nhìn tướng công nhà mình một cái: "Chàng đang phát điên gì vậy, nàng ta sắp đồng ý rồi!"
Con trai Lý bà bà nói: "Ta thấy người nổi điên chính là nàng đấy, cam được tiền rồi thì thế nào? Trước kia phía Vương gia cũng không phải chưa từng xử lý những nhà có tiền, cuối cùng không phải những gia đình đó đều bị ép phải dọn đi sao?"
Con dâu Lý bà bà bĩu môi nói: "Vậy thì chúng ta cũng dọn đi không phải được rồi sao, một ngàn lượng bạc đến nơi nào mà không sống tốt."
Tên nam nhân đó khinh thường nhìn nương tử nhà mình: "Nàng còn tưởng rằng hiện tại nước Tuyên không loạn sao? Rời khỏi Tuyên Thành rồi thì bên ngoài chính là địa ngục trần gian."
"Một ngàn lượng bạc để đổi lấy mạng của nàng, nhưng có thể cả đời cũng không tiêu được đâu."
"Hiện giờ ở bên ngoài người Khương và đạo phỉ đang hoành hành, có chỗ nào an toàn hơn Tuyên Thành sao?”
"Nàng đúng là cái đồ tóc dài nhưng kiến thức ngắn."
Hắn ta thấy Lý bà bà đã bước một chân ra ngoài thì nói: "Nương thương hại người ta thì cũng nên suy nghĩ một chút cho cháu trai cháu gái nhà mình chứ."
"Nếu như nương còn u mê không chịu tỉnh táo, vậy thì đừng trách con trai không quan tâm nương, nương đi tìm người khác dưỡng lão cho nương đi."
Lý bà bà bị lời nói của con trai làm cho tức nghẹn, bà ta chỉ vào con trai nói: "Con... con..."
Nhưng chung quy lại bà ta vẫn không nói ra điều gì khó nghe mà chỉ nhìn Cố An Nhiên bằng vẻ mặt hối lỗi nói: "Cô nương, xin lỗi, ta không thể đi làm chứng cho cô nương được."
"Con nha đầu Chi Chi là người có phúc, các người sẽ có cách đưa nàng ấy đi thôi."
Đã nói tới như vậy rôi Cố An Nhiên cũng không muốn quấy rầy thêm nữa, nếu như Lý bà bà không muốn đứng ra làm chứng, vậy chỉ có thể đặt hy vọng vào Đào Vọng Đường.
Cố An Nhiên khẽ mím môi rời khỏi nhà Lý bà bà trở về nơi bọn họ tạm trú, chờ đợi tin tức của Đào Vọng Đường.