Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 530 - Chương 530: Tỷ Tỷ, Ga Cho Ta Nhé! (1)

Chương 530: Tỷ Tỷ, Ga Cho Ta Nhé! (1) Chương 530: Tỷ Tỷ, Ga Cho Ta Nhé! (1)Chương 530: Tỷ Tỷ, Ga Cho Ta Nhé! (1)

Đám người của phủ Vũ Quốc Công cụp đuôi rời đi.

Cố An Nhiên liếc nhìn vị Tiểu Quận vương đó, chắp tay nói: "Đa tạ."

Đôi mắt hoa đào của Tiểu Quận vương đầy ý cười, trên mặt vẫn mang vẻ ngang ngược như cũ.

"Vị tỷ tỷ này, muốn cảm tạ ta thì không thể chỉ nói suông! Tỷ phải hành động thực tế."

Cố An Nhiên nhướng mày, khóe môi nở nụ cười nhàn nhạt: "Ví dụ như?”

Tiểu Quận vương đó cũng không khách sáo, nói thẳng: "Ta muốn ăn ngỗng ướp rượu của Vinh Khách Cư, tỷ đãi ta đi!"

Hắn tươi cười rạng rỡ.

Cố An Nhiên đi xuống cầu thang, mỉm cười nói: "Được, bây giờ đi luôn."

Tiểu Quận vương nghĩ ngợi rồi nói: "Ta chỉ đi ăn với tỷ thôi, không cần những người khác đi theo."

Đại Cường vốn dĩ rất phấn khích, sau khi nghe Tiểu Quận vương nói như vậy lập tức nản lòng, thì thâm mỉa mai: "Không đi thì thôi, ai thèm!"

Cố An Nhiên biết Đại Cường xưa nay thích ăn đồ ăn ngon nên an ủi hắn ta: "Lat nữa trở về ta sẽ mang một phần về cho các ngươi." "Nếu các ngươi muốn ăn gì khác thì có thể ra ngoài mua, ta trả tiên."

Nói xong, Cố An Nhiên cùng Tiểu Quận vương đi đến Vinh Khách Cư.

Ngoài gọi món ngỗng ướp rượu đặc trưng của Vinh Khách Cư, còn gọi thêm mấy món khác, để đầy bàn.

Còn có rượu, nhưng Tiểu Quận vương hít một hơi rồi nói: "Rượu này chỉ có thể miễn cưỡng uống thôi, so với rượu nho hảo hạng mà ta từng uống trước đây thì kém xa."

Nói đến đây, ánh mắt hắn hơi ảm đạm, ngay sau đó lại khôi phục vẻ tươi cười.

"Chỉ là bây giờ nước Tuyên đã trở thành dáng vẻ như thế này, chúng ta chỉ có thể sống tạm bợ ở Tuyên Thành mà thôi."

Cố An Nhiên cảm thấy chủ đề này thật sự không dễ nói, sau khi rót cho Tiểu Quận vương một ly rượu thì cười hỏi: "Chúng ta là người xa lạ, vì sao Quận vương lại giúp ta?”

Hắn nâng ly rượu một hơi uống cạn, đôi mắt hoa đào càng ngày càng mờ mit.

"Ha ha ha, đương nhiên là vì tỷ đẹp rồi."

"Tuy rằng tỷ tỷ không biết ta, nhưng ta đã chú ý tới tỷ mấy ngày nay rồi."

Cố An Nhiên nhất thời không nói nên lời, bầu không khí trở nên hơi lúng túng. Nhưng Tiểu Quận vương lại không để ý chút nào, tiếp tục lẩm bẩm: "Tỷ tỷ, ta ở phủ Dĩnh Vương, về sau nếu tỷ ở Tuyên Thành gặp phải phiền toái gì thì bảo người tới tìm ta."

"Ta nhất định sẽ ra mặt cho tỷ, Hoàng bá phụ cưng chiều ta lắm."

Cố An Nhiên hiểu rồi, đây có lẽ là cháu trai ruột của hoàng đết

Nhưng ngay cả tình cha con nhà đế vương có lúc không thể đối xử theo lẽ thường chứ nói gì đến cháu trai?

Hơn nữa anh em hoàng đế rất nhiều, nếu không phải sinh ra từ cùng một mẹ, e là sẽ nghỉ ky nhiều hơn một chút.

Tiểu Quận vương lớn lên trong hoàng thất, sao có thể không biết những khúc mắc này, hắn cũng hiểu sự im lặng của Cố An Nhiên có ý gì.

Nhưng hắn không tức giận, cười híp mắt nói: "Tỷ yên tâm, Hoàng bá phụ của ta là bá phụ ruột, cha ta với ông ấy cùng một mẹ sinh ra, đều là con của bà nội Thái hậu hiện tại."

Cố An Nhiên nhướng mày, khẽ nói: "Ừ, ta biết rồi."

Tiểu Quận vương nói xong thì đặt đũa xuống, mò mẫm ở thắt lưng mình một lúc rồi đưa cho Cố An Nhiên một khối ngọc bội.

"Bây giờ, đây là một vật làm tin, nếu có việc gì cần giúp đỡ thì cam lấy cái này đến gặp ta là được."

Cố An Nhiên nghĩ nàng còn ở Tuyên Thành một thời gian nên không chút do dự nhận lấy khối ngọc bội này của Tiểu Quận vương.

Nhưng nàng cũng không định nhận không, đến lúc đó sẽ tặng một số quà qua cho Tiểu Quận vương.

Nhìn Cố An Nhiên nhận lấy ngọc bội, Tiểu Quận vương hài lòng gật đầu, sau đó cầm đũa ăn ngỗng.

Cố An Nhiên cũng cầm ly rượu trái cây lên nhấp một ngụm.

"Tỷ tỷ, chỉ bằng tỷ ga cho ta đi..." Tiểu Quận vương đang ăn ngỗng thì đặt đũa xuống, đột nhiên nói một câu không đầu không đuôi.

"Phụt."

Cố An Nhiên nhất thời không nhịn được, rượu hoa quả trong miệng phun hết ra.
Bình Luận (0)
Comment