Chương 535: Quy Xuống Xin Lỗi (2)
Chương 535: Quy Xuống Xin Lỗi (2)Chương 535: Quy Xuống Xin Lỗi (2)
"Được rồi, những chuyện ta muốn hỏi cũng hỏi xong rồi, ngươi cũng có thể đi được rồi."
Kiều công tử không dám lưu lại lâu, hắn phải mau chóng ra ngoài, chạy đến khách điếm một chuyến, báo cho Cố cô nương mau chóng rời khỏi Tuyên Thành, miễn cho rước hoạ vào thân.
Sau khi Tống ma ma đến Phượng Tê Cung của Hoàng Hậu, phát hiện Nghi Phi cũng đang ở trong cung của Hoàng Hậu, đang nói chuyện phiếm cùng Hoàng Hậu.
Thấy Tống ma ma trở về, hai người dừng cuộc chuyện trò lại.
Hoàng Hậu nhàn nhạt hỏi: " Chuyện đó hỏi được thế nào rồi? Những thứ đồ bọn chúng dâng lên cho Quý Phi là từ đâu mà có được?”
Tống ma ma cung kính đáp: " Hồi bẩm nương nương, nói ra thì cũng trùng hợp, hai thứ đồ từ hai nhà Vinh Ký và Kiều gia đều là nhận từ cùng một nữ tử tên gọi là Cố An Nhiên."
Hoàng Hậu nhướng mày nói: " Nhưng Bổn Cung nhớ là, trong Tuyên Thành này không có danh gia vọng tộc hay kinh thương thế gia nào có hộ Cố."
Tống ma ma tiếp lời bẩm báo: " Nói là ngẫu nhiên đi qua tuyên Thành, chứ không phải người Tuyên Thành, hiện nay đang ở trong một khách điếm trong thành."
Hoàng Hậu nhàn nhạt quét mắt qua Nghi Phi, sau đó nói: "Ừm, Bổn Cung biết rồi."
Sau đó, Hoàng hậu cũng không có động tác gì tiếp theo, chỉ nhấc tách trà trên bàn lên nhấp nhẹ một ngụm.
Nghi Phi ở bên Hoàng Hậu nhiều năm, đương nhiên hiểu ý tứ của Hoàng Hậu.
Nàng ta cười nói: " Chuyện nhỏ tí như này, không cần phải làm phiên đến Hoàng Hậu nương nương, chuyện này cứ giao cho thần thiếp, nhất định sẽ đưa nữ tử tên Cố An Nhiên đó vào cung, để nàng ta chế tác cho Hoàng Hậu nương nương một bộ xiêm y cùng trang sức còn hoa lệ hơn của Quý Phi."
"Nếu là, nàng ta làm không được, vậy thì nàng ta cách ngày đầu lia khỏi cổ không xa nữa rồi."
Hoàng Hậu trong lòng vui vẻ, trên miệng lại giả nhân giả nghĩa nói: " Bổn Cung thân là chủ cả một cung, sao lại đi tính toán với Quý Phi chứ, thôi bỏ đi"
Nghi Phi nào không biết tính tình Hoàng Hậu, giả vờ khảng khái nghĩa khí đáp: " Nương Nương người quá khoan dung với người bên dưới rồi, cho nên mới có những tiện nhân không biết tôn trọng Nương Nương."
"Được rồi Hoàng Hậu nương nương, chuyện này cứ để cho thần thiếp, thần thiếp lập tức đi làm ngay.”
Nói xong, nàng ta hành lễ với Hoàng Hậu xong liền rời khỏi Phượng Tê Cung, đồng thời phân phó ma ma bên người mình cầm theo lệnh bài xuất cung, gửi tin tức cho nhà mẹ đẻ nhà mình.
Kiều công tử sau khi từ trong cung ra tới, trực tiếp chạy đến khách điểm nơi Cố An Nhiên bọn họ dừng chân.
Lúc này Cố An Nhiên ngủ trưa vừa mới tỉnh dậy, liền nghe thấy Đào Vọng Đường ở ngoài cửa nói Kiều công tử muốn gặp nàng.
Nàng còn tưởng lại sắp có mối ngon đến, mặc y phục lên người rồi bước ra khỏi phòng mình.
Nhưng mà, sau khi gặp được Kiều công tử, Cố An Nhiên liền biết có vẻ nàng đoán sai rồi.
Dù sao, mặt của Kiêu Công Tử kéo ra dài thườn thượt rồi, cả mặt đầy sầu não.
Cố An Nhiên cân nhắc rồi hỏi một câu: "Kiều công tử, ngươi đây là làm sao thế? Quý Phi không thích những thứ đồ đó sao?"
Kiều công tử lắc đầu đáp: " Không có, trâm cài tóc lưu ly của An Nhiên cô nương, Quý Phi rất thích"
"Nhưng mà Quý Phi vui vẻ, đương nhiên sẽ có người không vui."
" Lần này là Kiều mỗ liên luy đến cô nương rồi, cô nương vẫn nên đưa theo mọi người, nhanh chóng rời khỏi Tuyên Thành đi, nếu không sẽ có phiền phức lớn đó."
Nói xong, hai chân Kiều công tử liền mêm nhữn quỳ xuống trước mặt Cố An Nhiên.
" Là Kiều ma có lỗi với cô."
Cố An Nhiên sao có thể không nhìn ra chỗ khó của Kiều công tử chứ, nàng đỡ Kiều công tử đứng dậy, sau đó nhẹ nhàng hỏi: " Ý của ngươi là, trong cung có người muốn tìm ta gây phiền phức sao?"
Kiều công tử gật đầu liên tục: " Phải, là người chúng ta đều không chọc nổi, đến Quý Phi ở trước mặt nàng cũng chỉ có thể khom lưng cúi đầu."