Chương 542: Bán Đấu Giá Ở Tao Nhã Lâu (1)
Chương 542: Bán Đấu Giá Ở Tao Nhã Lâu (1)Chương 542: Bán Đấu Giá Ở Tao Nhã Lâu (1)
Hoàng Hậu vừa nói như vậy, nàng ta liền không ngăn được vui vẻ trong lòng, nhưng trên mặt lại không tỏ ra điều gì.
"Nương Nương, người đây là chê nhà mẹ đẻ thân thiếp không đủ dụng tâm sao?”
Hoàng Hậu chỉ cười nhạt nói: "Ngươi cái nha đầu thích ôm đồm nhiều chuyện này, Bổn Cung biết tình hình nhà mẹ ngươi, cho nên không làm khó ngươi nữa."
Nghi Phi vội vàng bày tỏ trung thành: "Nhà mẹ thần thiếp nguyện ý."
Hoàng Hậu xua tay nói: "Bổn Cung biết rồi, cứ làm theo Bổn Cung nói."
Thật ra Hoàng Hậu càng sợ thực lực nhà mẹ Nghi Phi không đủ, không thắng nổi người của Quý Phi.
Nếu như mũ phượng kia vẫn rơi vào trong tay Quý Phi, vậy đến lúc đó người làm Hoàng Hậu như bà chẳng phải sẽ mất hết mặt mũi hay sao.
Ba ngày sau, rất nhiều người mà hoàng thất và quý tộc Tuyên Thành phái tới đều tụ tập ở Tao Nhã Lâu.
Cố An Nhiên cũng đến Tao Nhã Lâu, nhưng nàng không chỉ cải trang mà còn đội mũ trùm đầu.
Mấy món đồ xuất hiện đầu tiên không phải là hai thứ trong tay Cố An Nhiên mà là những đồ vật khác đang được bán đấu giá.
Đại khái là mấy cái chén lưu ly thông thường, còn có ngọc bích và ngọc trai chất lượng tốt.
Tuy rằng những thứ này ở trong mắt dân thường cực kỳ khó có được, nhưng ở trong tay những hoàng thất, quý tộc này lại là những thứ cực kỳ bình thường, cho nên mọi người đều không có hứng thú.
Mãi cho đến khi mũ phượng bằng ngọc trai lưu ly và tấm gấm mà Cố An Nhiên đem bán đấu giá ở Tao Nhã Lâu cùng được đưa ra, ánh mắt của mọi người đều bị hấp dẫn.
Chất lượng ngọc trai trên chiếc mũ phượng ngọc trai lưu ly đó cực kỳ tốt, hạt to và trơn bóng, thoạt nhìn liền biết là vật phi phàm.
Lưu ly khảm trên mũ phượng trong và lờ mờ phát ra ánh sáng màu hồng nhạt.
Chiếc mũ phượng này khác với mũ phượng thông thường.
Khi đội mũ phượng bình thường sẽ có cảm giác uy nghiêm nhưng khi đội lên chiếc mũ phượng này lại có cảm giác dịu dàng lại không mất đi sự quý phái.
Những người do nhà mẹ đẻ của Hoàng Hậu phái tới cảm thấy nhất định phải giành được chiếc mũ phượng này.
Mà mấy người lấy lòng Quý Phi cũng lên tinh thần, muốn lấy lòng người trên đầu quả tim hoàng đế.
Người chủ trì buổi đấu giá ở trên đài nói: "Chiếc mũ phượng ngọc trai lưu ly và tấm gấm Thiên Hương này bắt đầu đấu giá, giá khởi điểm là ba mươi vạn lượng bạc."
"Ba mươi vạn lượng?" Hầu hết mọi người dưới khán đài đều hít ngụm khí lạnh.
Họ tưởng rằng những thứ như thế này chỉ có giá mấy vạn lượng bạc, vậy mà lên tới ba mươi vạn lượng bạc.
Lúc đó rất nhiều hoàng thất quý tộc nản lòng, không còn tâm trạng tranh giành nữa, nhưng mà trò hay này bọn họ muốn xem.
Xem xem rốt cuộc là ai sẽ sở hữu món trang sức và tấm vải trị giá ba mươi vạn lượng này.
"Ba mươi mốt vạn lượng." Người bên nhà mẹ đẻ của Hoàng Hậu báo giá.
"Ba mươi hai vạn lượng." Người muốn lấy lòng Quý Phi lập tức tăng giá.
"Ba mươi lăm vạn lượng.' Một người phụ nữ mà cả hoàng thất lẫn quý tộc Tuyên Thành đều không quen thuộc báo gia.
Một lần tăng liên ba vạn lượng, ánh mắt mọi người đều bị người phụ nữ này hấp dẫn, chỉ thấy nàng ay ăn mặc sang trọng, khí chất cao quý.
Hơn nữa, trên đầu nàng ấy cũng cài một cây trâm ngọc lưu ly , thoạt nhìn là người cực kỳ có thực lực.
Người này không ai khác chính là người mà Cố An Nhiên tự mình sắp xếp, Du Nương sau khi cải trang.
Nhiệm vụ của Du Nương là nâng giá lên hơn năm mươi vạn lượng.
Người nhà mẹ đẻ Hoàng Hậu đánh giá Du Nương từ trên xuống dưới, cảm thấy nàng ấy rất có năng lực, lập tức tăng thêm một vạn lượng.
"Ba mươi sáu."
"Ba mươi bảy."
"Bốn mươi vạn lượng." Du Nương lại báo giá lần nữa.
Hai nhà nhìn Du Nương, con ngươi như sắp lòi cả ra.
Ba vạn lượng, ba vạn lượng làm cái gì? Mình ngươi có tiền à?