Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 549 - Chương 549: Rốt Cuộc Ngươi Là Ai (2)

Chương 549: Rốt Cuộc Ngươi Là Ai (2) Chương 549: Rốt Cuộc Ngươi Là Ai (2)Chương 549: Rốt Cuộc Ngươi Là Ai (2)

Hắn vừa bất lực lại vừa cưng chiều mà thở dài một tiếng: "An An, đừng nghịch nữa."

Cái mặt nạ da người này của hắn được chế tạo rất phiên phức, nếu như bị Kính Hồng thì chuyện lớn mất, dù sao làm một cái mới, cũng chưa chắc đã giống với cái này.

Lúc này Cố An Nhiên mới dừng tay lại nói: "Thừa nhận rồi?"

Dạ Tu Mặc nắm lấy tay của nàng nói: "An An, sao ngươi phát hiện ra được vậy?”

Cố An Nhiên nói: "Đêm nay không có Long Diên che giấu mùi hương ban đầu của ngươi, nên là biết thôi."

"Chuyện nhà mẹ đẻ của hoàng hậu, ngươi là vì †a nên mới làm sao?”

Dù sao đáng lí mà nói, Dạ Tu Mặc mới làm Võ An đại tướng quân chưa được bao lâu, loại chuyện như thế này tạm thời không là thì hơn.

Dạ Tu Mặc không hề phủ nhận: “An An, không ai được ức hiếp ngươi hết."

Cố An Nhiên buông ta nói: "Ai có thể ức hiếp ta được chứ?"

Dạ Tu Mặc ôm eo của Cố An Nhiên, để nàng dựa gần vào bản thân một chút.

Hắn trầm giọng nói: "An An, chúng ta đã lâu rồi chưa gặp nhau, không nói cái khác nữa..."

Cố An Nhiên nghiền ngẫm nhìn Dạ Tu Mặc, ngón tay vỗ vỗ nhẹ mặt của hắn: "Vậy, ngươi muốn nói cái gì?"

Dạ Tu Mặc bị Cố An Nhiên trêu ghẹo như thế, con ngươi càng ngày càng sâu thẳm đen tối, giống như thể muốn hút Cố An Nhiên vào trong Vậy...

Dường như hít thở càng ngày càng nhanh hơn.

Giây tiếp theo, môi của Dạ Tu Mặc liền bao phủ lấy môi của Cố An Nhiên.

Cả phòng toàn sự quyến luyến, sầu triền miên...

Vừa hôn xong, Cố An Nhiên đẩy Dạ Tu Mặc ngồi xuống cái ghế, bản thân thì ngồi lên cái đùi †o của Dạ Tu Mặc.

"Nói đi, ngươi đến Tuyên thành để làm cái gì? Võ An đại tướng quân lại có chuyện gì vậy?”

Từ trước tới giờ Dạ Tu Mặc chưa từng che giấu Cố An Nhiên điều gì: "Ta đến Tuyên thành tất nhiên là vì muốn đưa tiễn hoàng thất nước Tuyên chặng đường cuối cùng rồi."

"Võ An đại tướng quân có quan hệ với chiến thần tướng quân, mà chiến thần tướng quân của nước Tuyên, có quan hệ với tổ tiên nhà ta."

Cố An Nhiên nói: "Hoàng thất nước Tuyên sa cơ lỡ vận, binh lực của thành Mặc An không thể tóm lấy sao?"

Dạ Tu Mặc giải thích nói: "Đại quân của nước Tuyên đụng phải người Khương là trốn đi, cả đường không hao tổn nhiều."

"Hoàng đế vì sự an toàn của bản thân, hầu như toàn bộ binh lính đều ở thành Tuyên."

"Lại thêm binh lính của mấy vương gia đó, nếu như không thể bách phát bách trúng, chúng ta sẽ tứ bê khốn đốn, đồng thời ứng phó với người nước Tuyên và người Khương."

"Cho nên, ngươi định làm nội bộ của bọn họ tan rã." Vẻ mặt của Cố An Nhiên chắc chắn.

"Ừm” Dạ Tu Mặc khẳng định suy nghĩ của Cố An Nhiên.

Cố An Nhiên ngửa mặt lên cười: "Đúng lúc, ta cũng có dự định này, ta định dùng mấy phế phẩm ở trong không gian của ta, chôn hết luôn quân phí của bọn họ."

Dạ Tu Mặc xoa xoa đầu của Cố An Nhiên nói: "Có thể giao cho ta, đến lúc đó ngân lượng sẽ tự đến tay của ngươi, thế này quá mạo hiểm rồi, ngươi không thích hợp ở lại chỗ này."

Đôi mắt của Cố An Nhiên sáng lấp lánh nhìn Dạ Tu Mặc nói: "Ta không phải nữ nhân được nuôi dưỡng trong nhà cao cửa rộng."

Đột nhiên Dạ Tu Mặc không tiếp tục thuyết phục nữa, lần trước hắn đã đồng ý với An An, nhất định phải cho nàng tự do tự tại. Bây giờ, bản thân không thể ngăn trở sự tự do của nàng, phải cẩn thận bảo vệ nàng thật tốt.

Hắn nghĩ nghĩ rồi nói: "Ngươi đi một chuyến đến Viên Châu lâu như vậy, đại ca lo lắng cho ngươi, cũng nhớ ngươi rồi..."

"Nếu không, ngươi quay về nhìn xem? Bây giờ Kính Hồ đã thay đổi rất nhiều rồi đó..."

"Dạ Tu Mặc, ngươi vẫn đang đuổi ta đi!" Cố An Nhiên không vui.

Dạ Tu Mặc vội vàng ôm eo của Cố An Nhiên nói: "Đương nhiên không phải rồi, chỉ là muốn ngươi quay về xem thử, thuận tiên đưa Đào Vọng Đường quay về."
Bình Luận (0)
Comment