Chương 573: Lại Bị Đá Đi (2)
Chương 573: Lại Bị Đá Đi (2)Chương 573: Lại Bị Đá Đi (2)
Thừa dịp bọn người Ân Tuần đang quản lý doanh trại, Cố An Nhiên một thân một mình đi vào trong rừng, săn được hai con hươu về, liền thu tay lại, đem con mồi nhặt lên, nàng lại đi vào không gian.
Vì phòng ngừa xuất hiện ngoài ý muốn, nàng cố ý trở về thung lũng Kính Hồ một chuyến, đem những con hồng mao tỉnh tinh kia đều thu hết vào không gian.
Vừa vặn, bọn chúng có lẽ đã lâu chưa ăn nhiều quả ngọt như vậy, cho nên rất hợp tác.
Những con hồng mao tỉnh tỉnh này, bởi vì thường xuyên uống nước đã được cải tạo trong Kính hồ, cho nên thân hình đều to gấp hai lần trước kia, từng con đều có cơ bắp, nhìn rất cường tráng.
Tiểu Tinh nhìn thấy Cố An Nhiên đến, liền ôm lấy bắp đùi của nàng: Quả Ngọt, sao ngươi lại tới?
Cố An Nhiên: Đương nhiên là có việc muốn xin các ngươi.
Tiểu Tỉnh bĩu môi: Không phải lại là bảo vệ người nữa chứ? Chỗ ấy không vui chút nào, mới đầu còn có một số động vật có thể chơi cùng, sau đó liền biến mất hết.
Không thể đánh nhau, không thể chơi, còn không bằng ở chỗ này ăn uống mà không cần lo lắng gì thích hơn!
Cố An Nhiên sờ đầu Tiểu Tinh, quay đầu nhìn về phía Hồng Mao Tinh Vương: Tiểu Tinh còn nhỏ, chuyện này vẫn phải hỏi ngươi.
Ngươi đồng ý ra ngoài không? Lần này có thể đánh nhaul
Hồng Mao Tinh Vương lúc này mới hứng thú: Đánh với ai?
Cố An Nhiên nói: Lần trước, những người mà ta để các ngươi giúp ta ở trên nóc nhà.
Hồng Mao Tinh Vương gật đầu: Ta hiểu rồi, chính là những người có mùi chua hôi như rất nhiều ngày không tắm rửa kial
Cố An Nhiên mỉm cười: Đúng, chính là bọn họ.
Hồng Mao Tỉnh Vương nói: Được thôi, chúng ta cùng đi ra đi, những người kia thật ngu ngốc, thật sự rất vui.
Tiểu Tinh có chút không vui nhìn Cố An Nhiên nói: Quả Ngọt, vì sao mỗi lần ngươi đều chỉ hỏi ý kiến của cha ta ?
Cố An Nhiên giải thích nói: Bởi vì nó là vua của các ngươi al
Tiểu Tinh nắm chặt nắm đấm, nhìn xem khối cơ bắp trên tay mình, lập tức cảm thấy tự tin hẳn.
Nó nhìn Hồng Mao Tỉnh Vương nói: Ta muốn chiến đấu với cha, trở thành vua tỉnh tinh mới.
Hồng Mao Tinh Vương híp mắt, giống như muốn dạy cho đứa trẻ nghịch ngợm này một bài học: Được thôi!
Nói xong, nó dùng một cú đá xoắn ốc, đá vào mông Tiểu Tinh, nháy mắt Tiểu Tinh xoay tròn lên trên trời, sau đó, đầu nặng nề cắm vào trong đống cỏ khô.
Cố An Nhiên nhìn cái mông không ngừng vặn vẹo để rút cái đầu ra của Tiểu Tinh, nhịn không được cười ra tiếng.
Tiểu Tinh thật vất vả đem đầu của mình rút ra khỏi trong đống cỏ khô, không phục hỏi: Vì sao cha luôn luôn một cước đã có thể đá bay ta? Vì sao ta luôn mãi không tiến bộ?
Hồng Mao Tinh Vương moi móc lỗ tai, cười nói: Đừng nản chí, ngươi vẫn có chút tiến bộ, ít nhất lần này ta phải dùng lực nhiều hơn mới đá được ngươi.
Cố An Nhiên đem nhóm hồng mao tỉnh tinh ra ngoài, đặt bọn nó ở vách đá bên hồ, nơi này địa hình cao, có thể nhìn thấy nơi xa, sau khi Cố An Nhiên để lại rất nhiều hoa quả, mang theo hai con hươu vừa săn được trở về doanh trại.
Nàng quăng hai con hươu xuống đất trong doanh trại, binh sĩ hiểu ý nàng nên đã bắt đầu cầm lấy hươu đi xử lý.
Sau khi xử lý sạch sẽ, cầm hươu trở về cung kính đưa cho Cố An Nhiên nói: "Thành chủ đại nhân, đã xử lý xong." Cố An Nhiên lại xua tay nói: 'Không cân đưa cho ta, chặt một con nấu canh, còn một con thì nướng đi."
Nói xong, nàng lấy từ trong bao vải ra một gói nguyên liệu nấu canh, đem nguyên liệu bao bỏ vào trong nồi lớn.
Sau khi làm xong, lại lấy ra gói gia vị ướp thịt nướng, phết đều lên người hươu, treo ở trên lửa nướng.
Đợi đến khi mùi thơm của thịt hươu nướng bốc lên, mùi thơm của dầu, thì là và ớt hòa lẫn với nhau xộc thẳng lên mũi của những binh sĩ.
Nếu có thể nếm được món ngon như vậy, cả đời này bọn họ đều không hối hận.