Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 574 - Chương 574: Ngươi Có Thấy Ngu Ngốc Không? (1)

Chương 574: Ngươi Có Thấy Ngu Ngốc Không? (1) Chương 574: Ngươi Có Thấy Ngu Ngốc Không? (1)Chương 574: Ngươi Có Thấy Ngu Ngốc Không? (1)

Nhưng mà, thành chủ đại nhân còn ở đây, lại còn có tướng quân An Tuần cùng những tướng lĩnh khác đang ở, món ngon như này, đâu đến lượt bọn hắn nha?

Đến lúc đó, bọn hắn có thể uống mấy ngụm canh thịt đã tốt.

Nào biết, sau khi thịt hươu cuối cùng cũng nướng xong, Cố An Nhiên cũng chỉ dao cắt một miếng nhỏ, sau đó nói với Ân Tuần: "Ngươi tự mình cắt thịt hươu thành miếng nhỏ chia đều , để tất cả mọi người nếm thử đi."

Nàng hắng giọng một cái nói: "Con hươu này không to, chúng ta nhiều người, trước tiên nếm thử đã, chờ ta nhìn xem chung quanh nơi này có bò rừng hay không, đến lúc đó săn mấy con đem về, mọi người đều có thể ăn thịt"

Một nhóm người đóng quân xung quanh mỏ muối, sáng sớm hôm sau, người dân Kính Hồ đưa những người Khương bị bắt và người chúng Kính Hồ tới đào mỏ muối, binh lính mang theo xe rết, có nhiệm vụ chính là vận chuyển.

Cố An Nhiên thấy mình cũng không giúp được gì nhiều, liền trèo lên vách đá sau trại, đồng thời thả Ngân Dạ ra.

Nàng nằm dưới gốc cây bên hồ, lấy lá sen che mặt để chắn ánh nắng.

Lúc này đám hồng mao tỉnh tinh đều đang chơi đùa trong hồ, Ngân Dạ liếc nhìn đám hồng mao tỉnh tỉnh rồi lười biếng nằm bên cạnh Cố An Nhiên.

Cố An Nhiên hờ hững sờ sờ đầu Ngân Dạ, Ngân Dạ hưởng thụ nheo mắt lại, không phản kháng như trước nữa.

Cố An Nhiên nói: Ngân Dạ, sao ngươi không đi chơi?

Ngân Dạ khẽ khit mũi nói: Bản Lang Vương rất cao quý, ta có thể tùy tiện loài nào cũng chơi cùng à?

Cố An Nhiên bất đắc dĩ nói: Được rồi! Ta đang ngủ! Đừng làm phiền ta...

Ngân Dạ: Vậy ta cũng đi ngủ...

Không lâu sau, có tiếng thở đều của Cố An Nhiên và Ngân Dạ, Tiểu Tinh vươn cổ nhìn về phía Cố An Nhiên đang ngủ, sau đó lên bờ, như tên trộm đến gần túi vải của nàng.

Nó lấy kính viễn vọng trong túi ra và vui vẻ rời đi, nghĩ rằng mình chưa làm hai người họ phát hiện.

Tuy nhiên, Cố An Nhiên và Ngân Dạ đồng thời mở mắt ra, lười biếng liếc nhìn Tiểu Tinh rồi tiếp tục ngủ.

ebooshop.vn ebook truyện dịch giá rẻ 20k Tiểu Tỉnh cầm kính viễn vọng lên và bắt đầu nghiên cứu, không thể không nói nó khá am hiểu về loại chuyện này.

Nó chỉ mất một thời gian để học cách sử dụng kính viễn vọng, nhìn chỗ này chỗ kia với dáng vẻ rất thích thú.

Hồng Mao Tinh Vương từng thấy Cố An Nhiên sử dụng thứ này, nó cũng rất có hứng thú, liền đi tới chỗ Tiểu Tỉnh.

Hồng Mao Tinh Vương: Tiểu Tỉnh, ngươi sử dụng cái này như thế nào?

Tiểu Tinh:Hì hì! Cha là Hồng Mao Tinh Vương! Chỉ có cái thứ như này làm sao có thể làm khó cha!Cha tự nghiên cứu cách dùng đi.

Nói xong, nó kiêu ngạo đưa kính viễn vọng cho Hồng Mao Tỉnh Vương, như muốn xem trò vui.

Hồng Mao Tinh Vương không phục và cam kính viễn vọng lên để nghiên cứu nhưng cuối cùng vẫn không tìm ra cách dùng được.

Nó nhìn trộm Tiểu Tinh, vẻ mặt nghiêm túc nói: Tiểu Tinh! Gần đây ngươi đã đạt được nhiều tiến bộ và ta cảm thấy rằng trong một thời gian nữa, ngươi sẽ có thể gánh vác trách nhiệm của giống loài chúng ta.

Tiểu Tinh gật đầu tự tin: Ta cũng nghĩ vậy.

Hồng Mao Tinh Vương nói: Nói cho ta biết cách dùng của cái thứ này đi. Để khi ta không còn là Tinh Vương nữa, ta sẽ không cảm thấy buồn chanl

Đôi mắt to tròn của Tiểu Tinh đảo quanh vài cái, nghĩ rằng nếu đưa thứ thú vị này cho cha chơi thì cha sẽ mê muội đầu óc, không chừng sẽ truyền vị trí Tinh Vương cho mình.

Vì vậy, Tiểu Tinh cười tinh nghịch: Được rồi! Ta sẽ dạy cho chai

Sau đó, nó lấy chiếc kính viễn vọng từ tay Hồng Mao Tinh Vương và giải thích cách sử dụng cho cha nó thật nghiêm túc.

Hồng Mao Tinh Vương như một đứa trẻ, nghĩ nó còn không biết sử dụng đồ này à.

Nó đột nhiên hiểu ra, lấy kính viễn vọng từ tay Tiểu Tỉnh và nhìn quanh con đường dưới chân núi.
Bình Luận (0)
Comment