Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 584 - Chương 584: Đồ Vật Bên Trong Lồng Sắt. (1)

Chương 584: Đồ Vật Bên Trong Lồng Sắt. (1) Chương 584: Đồ Vật Bên Trong Lồng Sắt. (1)Chương 584: Đồ Vật Bên Trong Lồng Sắt. (1)

Thiên hộ trưởng chắp tay nói: "Vâng, thành chủ đại nhân, tôi đi làm ngay bây giờ."

Sau khi sắp xếp xong những vật tư này, Cố An Nhiên nghe được cách đó không xa có tiếng hổ gầm.

Sắc mặt nàng nghiêm túc nhìn về khu vực có tiếng hổ gầm, sau đó chạy về hướng đó.

Sau khi qua đến nơi mới phát hiện, có vài tên binh lính đang dùng vũ khí đâm vào con hổ đang bị nhốt trong lồng sắt, hai chân trước của con hổ đều đã bị thương, máu đang không ngừng chảy ra.

Bởi vì vô cớ bị thương, nên con hổ lúc này bộc lộ ra vẻ hung bạo, vẻ mặt cảnh giác nhìn những tên binh lính xung quanh lồng sắt.

Cố An Nhiên nhìn con cổ bị nhốt trong lồng sắt, chợt nảy ra một chủ ý.

Nàng phất tay về phía binh lính nói: "Được rồi, chỗ này không cần các người lo nữa, các người đi qua chỗ khác hỗ trợ đi."

Cố An Nhiên đi đến bên cạnh lồng sắt mới phát hiện, con hổ này đang bảo vệ hai con hổ con trong ngực.

Có lẽ là do khí tức trên người Cố An Nhiên quá mạnh, vốn là loài động vật có giác quan nhạy cảm, nên khi nàng tiến lại gần, con hổ càng trở nên hung hãn hơn, nó cảm nhận được nguy hiểm.

Cố An Nhiên thu hồi vũ khí trong tay, trấn an nói: "Ngươi yên tâm, ta sẽ không làm tổn thương đến các ngươi."

Nói xong, nàng vung tay lên lồng sắt cùng con hổ đều biến mất ngay tại chỗ.

Bởi vì bên ngoài còn có việc cần phải xử lý, Cố An Nhiên không muốn trì hoãn quá nhiều, thu thập con hổ xong liền quay trở lại cổng thành doanh trại.

Lúc này, gần như tất cả các đồ vật hữu dụng đều đã được thu thập, trên mặt đất có một ít nữ nhân đang quỳ gối khóc lóc.

Hai người thiên hộ vẻ mặt khó xử nhìn mấy nữ nhân này, dù sao thì thành Kính Hồ không phải ai muốn vào là vào được.

Mặc dù mấy nữ nhân này đều là người nước Tuyên, nhưng lại ở bên cạnh Người Khương lâu như vậy, lỡ như có ý đồ gì khác thì sao?

Mặc dù khả năng này rất thấp, nhưng chỉ cần xuất hiện một người có ý như vậy, thì thiệt hại đối với thành Kính Hồ rất nặng nề.

Cố An Nhiên đi đến trước mặt mấy nữ nhân kia, nhìn thiên hộ hỏi: "Có chuyện gì vậy?”

Hai vị thiên hộ giải thích: "Đây là mấy nữ nhân nước Tuyên, bị Người Khương bắt giữ đem về doanh trại làm..."

Câu kế tiếp, hắn thật sự không nói nên lời.

Cố An Nhiên liếc mắt nhìn mấy nữ nhân này nói: "Cho bọn họ một chút tài sản và lương thực."

Phân phó xong xuôi hết, lại nhìn mấy nữ nhân kia nói: "Các ngươi cầm lấy tài sản và lương thực, đi tìm người thân của mình đi."

Mấy nữ nhân này lộ vẻ thê lương nói: "Nhà của chúng tôi sớm đã bị phá hủy hết, người thân thì không biết còn sống hay đã chết, hiện tại đã không còn nơi nào để đi."

"Việc cầm lấy tài sản và lương thực, cũng chỉ là đi từ hang trộm này đến hang trộm khác mà thôi."

Cố An Nhiên nhìn mấy nữ nhân trước mặt, suy nghĩ một lát nói: "Phái vài người, đưa bọn họ trở về thành Kính Hồ."

"Đối với cuộc sống sau khi quay trở về thành Kinh Hồ, nó còn tùy vào cách bọn họ làm thế nào."

"Vâng.' Thiên hộ cung kính nói.

Dau là những con người đáng thương, nếu thành chủ đã lên tiếng, thì bọn họ nhất định sẽ cứu.

Sau khi thu dọn xong tất cả đồ đạc, đám người Cố An Nhiên châm lửa đốt đi doanh trại của Người Khương, sau đó ra lệnh tìm một khu vực lân cận để dựng trại, những người quay về thành Kính Hồ để lấy xe lương thực, sớm đã cưỡi ngựa đi.

Cố An Nhiên trước khi đi vào lêu, phân phó không được ai quầy rầy, rồi sao đó tiến vào trong không gian.

Cái chuồng nhốt hổ được đặt ở giữa đồng cỏ, tuy bọn chúng không thoát ra được, nhưng những con động vật khác ở đồng cỏ đều đứng cách bọn chúng rất xa.

Bởi vì Cố An Nhiên không làm thương con hổ, ngược lại còn cứu mạng nó khỏi những tên binh lính kia, cho nên bây giờ nó nhìn Cố An Nhiên chỉ còn lại một chút cảnh giác, trên mặt không còn vẻ hung dữ nữa.
Bình Luận (0)
Comment