Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 583 - Chương 583: Chưa Bao Giờ De Dang Giành Chiến Thắng Đến Như Vậy (2)

Chương 583: Chưa Bao Giờ De Dang Giành Chiến Thắng Đến Như Vậy (2) Chương 583: Chưa Bao Giờ De Dang Giành Chiến Thắng Đến Như Vậy (2)Chương 583: Chưa Bao Giờ De Dang Giành Chiến Thắng Đến Như Vậy (2)

Cố An Nhiên liếc nhìn chiếc nỏ nặng nề trên tháp canh, điều chỉnh lại một góc độ tốt hơn rồi bắn.

Khi một cái nỏ nặng nề rơi xuống, đội hình của Người Khương vốn đang chỉnh tê trong nháy mắt đã bị đánh loạn lên hết, khiên trong tay binh lính bị biến dạng, có cái thì rơi xuống đất.

Không có tấm khiên bảo vệ, vô số mũi tên ở trên tháp canh bắn xuống, khiến cho Người Khương phải chịu thương vong nặng nề.

Nhưng Cố An Nhiên biết rõ, số mũi tên họ câm đến, cộng thêm số mũi tên trên tháp canh, để giết được toàn bộ hai vạn binh lính Người Khương là không có khả năng.

Quả nhiên, khi Người Khương còn lại tâm bốn đến năm vạn binh lính, hai người thiên hộ đến báo cáo với Cố An Nhiên: "Thành chủ đại nhân, không còn mũi tên!"

Cố An Nhiên ngay lập tức nói: "Các người vẫn canh giữ tháp canh, nếu có Người Khương nào công kích, lập tức giết chết."

"Ở đây có mười tháp canh, từng tháp đều có nỏ, các người nhắm đến vị trí nào đông người bắn."

"Ta đi xuống trước." Cố An Nhiên nói rõ xong hết, từ trên tháp canh nhảy xuống cưỡi lên Ngân Dạ, vững vàng đến trước mặt tướng quân Khương.

Tướng quân Người Khương nheo mặt lại: "Người là ai? Bổn tướng quân ta không có đắc tội gì với người."

Hắn thật ra đã đoán được, cô nàng trước mặt không phải đến từ thành Kính Hồ, thì cũng đến từ thành Mặc An, chỉ có hai tòa thành này mới có những loài động vật lợi hại như vậy.

Hắn cũng có bắt mãnh thú tới đây bồi dưỡng, nhưng bất luận là huấn luyện bằng cách nào đi chẳng nữa, những con mãnh thú đó cũng không mạnh bằng con sói trước mặt hắn.

Cố An Nhiên nói từng chữ một: "Các ngươi, xâm chiêm nước Tuyên, cho nên các người đắc tội với từng người ở nước Tuyên."

Tướng quân Người Khương mạnh miệng nói: "Nếu người muốn chết, thì ta sẽ thành toàn cho người."

Nói xong, hắn phóng lên chiến mã, cầm đao lao về phía Cố An Nhiên.

Cố An Nhiên căn bản không có ý định trốn tránh: "Ngân Dal Lên!"

La to một tiếng, nàng cưỡi Ngân Dạ trực tiếp lao đến chỗ tướng quân Người Khương.

Động tác của Cố An Nhiên quá nhanh, nàng vung lên cây rìu đầu phượng, đầu của tướng quân Người Khương liền rơi xuống đất, trên mặt hắn còn lộ ra vẻ khó tin, bời vì tướng quân đã chết, nên binh lính Người Khương càng ngày càng hỗn loạn.

Cố An Nhiên giống như một nữ la sát, cưỡi trên Ngân Dạ đại khai sát giới.

Bọn Người Khương này, trên nước Tuyên, không biết đã tạo ra bao nhiêu tội ác, hiện tại bọn chúng đáng phải chết.

Mắt thấy Cố An Nhiên toàn thân đều là máu, Người Khương còn lại không đến một nghìn người, những binh lính bên trên tháp canh, sau khi nhận được mệnh lệnh của Cố An Nhiên, liền lao xuống từ tháp canh, bao vây lấy một nghìn Người Khương còn lại.

Sau một trận chém giết, toàn bộ Người Khương đều không còn, thế giới khôi phục lại yên Tính.

Cố An Nhiên nhìn thuộc hạ của mình nói: "Nhanh kiểm tra xem chúng ta có thương vong gì không?”

Mười lăm phút sau, hai gã thiên hộ trên mặt vui vẻ nói: "Thành chủ oai hùng, tôi hôm nay cuối cùng cũng chứng kiến được."

"Đúng vậy thành chủ, đây là trận chiến dễ dàng nhất mà tôi từng chiến đấu, chúng ta chỉ có mấy chục người bị thương, vết thương không có nguy hiểm đến tính mạng, chỉ cần dưỡng thương tốt là được."

"Không có ai hy sinh."

Cố An Nhiên hài lòng gật đầu: "Vậy thì tốt!"

"Tất cả mọi người, đi kiểm tra vật tư của Người Khương, nếu có gì không rỡ, thì đến báo cáo cho ta, đừng có tự mình quyết định."

"Vâng, thành chủ đại nhân." Giọng nói vang dội cả trời.

Nữa tiếng sau, binh lính đi kiểm kê vật tư của Người Khương đã nhanh chóng quay trở lại.

Bọn họ vơ vét hết tất cả vật tư đem đến trước mặt Cố An Nhiên, Cố An Nhiên nhìn qua, có vài rương lớn vàng bạc châu báu, lương thực cũng có không ít.

Nàng hài lòng gật đầu, nhìn về phía một tên thiên hộ nói: “Các ngươi phái vài người, cưỡi ngựa quay về thành Kính Hồ, thỉnh cầu thành chủ an bài vài chiếc xe chở lương thực tới đây."
Bình Luận (0)
Comment