Chương 589: Có Thể Đưa Nó Cho Ta Không? (2)
Chương 589: Có Thể Đưa Nó Cho Ta Không? (2)Chương 589: Có Thể Đưa Nó Cho Ta Không? (2)
Quả nhiên, sắc mặt Nguyệt Mạn thay đổi đáng kể, nàng ngừng khóc, tỏ vẻ đáng thương nhìn Cố Thẩm Diệp nói: "Thẩm Diệp ca ca, ta không có."
Cố Thẩm Diệp thở dài một hơi, sắc mặt nặng ne nói: "Ta sẽ tìm người hộ tống ngươi về phủ thành chủ."
Sau đó không đợi Nguyệt Mạn nhiều lời nữa, lập tức lệnh cho binh lính thuộc hạ hộ tống Nguyệt Mạn về phủ thành chủ.
Cố An Nhiên tức giận nhìn Cố Thẩm Diệp: "Ca, con hổ này là ta tặng huynh, nên nó chỉ có thể là của huynh”
"Nếu huynh tặng nó cho người khác, ta sẽ tức giận, còn có thể giết người đói!"
Cố An Nhiên nói xong, không thèm liếc nhìn Cố Thẩm Diệp một cái, lập tức đi tới phủ thành chủ.
Cố Thẩm Diệp có chút lo lắng nhìn bóng lưng Cố An Nhiên nói: "Nhiên Nhiên, ca ca biết!"
Nhưng Cố An Nhiên cũng không để ý tới hắn ta, trên mặt hắn ta nở nụ cười khổ.
Việc này hắn ta cũng rất khó xử, trước khi qua đời, ca ca của Nguyệt Mạn đã cầu xin hắn ta chăm sóc muội muội mình thật tốt. Thế nhưng, Nguyệt Mạn này quả thật tùy hứng lại không đúng mực, rõ ràng nàng ta chọc Nhiên Nhiên không vui.
Sau khi Nguyệt Mạn trở về phòng mình, không chịu đứng yên một chỗ mà cứ di tới đi lui trong phòng.
Thậm chí biểu cảm có chút không vui nói: "Ngươi nói xem, hai huynh muội bọn họ sao có thể đối xử với ta như vậy?"
"Ca ca ta chính là vì Thẩm Diệp ca ca mà mất mạng.
Nha hoàn hầu hạ Nguyệt Mạn cân nhắc một chút rồi kiến nghị: "Nguyệt tiểu thư, phó thành chủ chắc cũng có khó xử."
"Con thú kia là thành chủ đưa cho phó thành chủ, nếu phó thành chủ đích thân giao cho người, không phải điều này sẽ chọc thành chủ mất hứng sao?"
"Theo nô tỳ được biết, hiện tại phó thành chủ đã mang con thú kia đi rồi, nếu người muốn giữ làm của riêng, phó thành chủ chẳng lẽ lại không cho?"
Nha hoàn kia cũng không biết con hổ là thú biến dị, chỉ cho rằng là một con hổ bình thường.
"Hổ bình thường tuy rằng ít, nhưng cũng không phải không có, cùng lắm thì lại bắt một con là được."
ebooshop.vn ebook truyện dịch giá rẻ 20k Nguyệt Mạn nghe nha hoàn nói, cảm thấy cũng có lý.
Trên mặt nàng ta hiện lên nụ cười ngọt ngào: "Ngươi nói có lý, ta sẽ đi tìm Thẩm Diệp ca ca."
Nói xong, nàng ta chạy tới cửa phòng Cố Thẩm Diệp nói: "Thẩm Diệp ca ca, là tai"
Giọng nói lạnh lùng của Cố Thẩm Diệp vang lên: "Vào di
Nguyệt Mạn đẩy cửa đi vào, ánh mắt vẫn nhìn lên người con thú biến dị kia: "Thẩm Diệp ca ca, muội thật sự rất thích con thú biến dị này."
"Ta cũng biết con thú biến dị này là của An Nhiên tỷ tỷ, tỷ... Tỷ không thích ta muốn đồ của tỷ"
"Ta không muốn thú biến dị này, chỉ là Thẩm Diệp ca ca có thể đem con thú biến dị này qua chơi với muội vài ngày được hay không?”
Cố Thẩm Diệp nghe Nguyệt Mạn nói xong, ánh mắt đột nhiên tối sâm: "Nguyệt Mạn, ca ca ngươi bảo ta chăm sóc ngươi, ta sẽ làm theo!"
"Nhưng ngươi hãy nhớ kỹ, bất luận kẻ nào cũng không được làm Nhiên Nhiên buồn."
"Thành Kính Hồ này, ta sẽ cho ngươi những thứ ngươi muốn, nhưng thứ của Nhiên Nhiên, ngươi không thể mơ tới."
Nguyệt Mạn đương nhiên không ngờ Cố Thẩm Diệp lại che chở Cố An Nhiên như vậy. Nàng ta có chút co quắp xoa váy nói: "Thẩm Diệp ca ca, huynh đừng hiểu lầm muội, muội không có...
Cố Thẩm Diệp không nhìn Nguyệt Mạn nữa: "Được rồi, nếu không có chuyện gì thì ngươi ra ngoài đi, ta phải xử lý công việc trong thành."
Nguyệt Mạn xoắn vạt áo của mình, sắc mặt trắng bệch cùng nha hoàn di ra ngoài.
Mặc dù trong lòng nàng ta cực kỳ tức giận, nhưng không biểu hiện ra ngoài mà chỉ tỏ ra vẻ oan ức.
Cố Thẩm Diệp chán ghét nhéo lông mày, sau đó tiếp tục xử lý công việc của thành Kính Hồ.
Vừa về tới phòng mình, Nguyệt Mạn lập tức không nhịn được nữa, đập vỡ bình hoa chén trà trong phòng.
Nha hoàn đưa ra chủ ý cho Nguyệt Mạn, một câu cũng không dám nhiều lời, trực tiếp quỳ trên mặt đất.