Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 591 - Chuong 591: Trom Ga Khong Thanh Còn Mất Luôn Nắm Thoc (2)

Chuong 591: Trom Ga Khong Thanh Còn Mất Luôn Nắm Thoc (2) Chuong 591: Trom Ga Khong Thanh Còn Mất Luôn Nắm Thoc (2)Chuong 591: Trom Ga Khong Thanh Còn Mất Luôn Nắm Thoc (2)

Sáng sớm hôm sau, Cố An Nhiên cùng đi, Nam Liên nói là có chuyện quan trọng bẩm báo!

Cố An Nhiên nhéo lông mày: "Nói đi, nữ nhân kia lại làm chuyện gì?" Giọng điệu có chút không kiên nhẫn.

Nam Liên nói: "Nàng ta ra lệnh cho nha hoàn của mình vào trong thành truyền bá chuyện ca ca nàng ta vì cứu phó thành chủ đại nhân mà mất mạng."

Sắc mặt Cố An Nhiên tối sầm, ngay lập tức đứng dậy muốn đi đến chỗ ở của Nguyệt Mạn.

"Nữ nhân này, thật là tâm cơ mal Đến lúc đó dân chúng toàn thành đều biết, chúng ta sẽ khó có thể kiểm soát được nó."

"Nếu có điều gì không như ý nàng ta, nàng ta sẽ khóc trước mặt mọi người, ta và ca ca sẽ trở thành người lấy oán trả ơn."

Nam Liên ngăn cản Cố An Nhiên nói: "Chủ tử, người đừng lo lắng, ta mua nhiều đồ ăn hơn cho bọn trẻ, để bọn chúng sửa lại lời nói, không thành vấn đề."

"Chỉ là, chuyện này cần nói cho phó thành chủ đại nhân biết không?" Nam Liên dừng một chút rồi hỏi. Cố An Nhiên xua tay nói: "Không cần, bất cứ sự vụ nào của phủ thành chủ, hẳn là không giấu được ánh mắt của ca ca."

"Chẳng qua là vì tình cảm của Nguyệt Tề, ca ca mới khó xử lý mà thôi."

"Ngươi tiếp tục phái người theo dõi Nguyệt Mạn, nếu nàng ta làm ra chuyện gì bất lợi cho thành Kính Hồ, vậy đừng trách ta không khách khí."

Nam Liên thấy Cố An Nhiên ra ngoài liên hỏi: "Chủ tử, người muốn đi đâu vậy?"

Cố An Nhiên nói: "Ta đi mỏ muối xem thử, phòng ngừa đám người Khương kia gây chuyện."

Chuyện giám sát Nguyệt Mạn giao cho Nam Liên, Cố An Nhiên cũng yên tâm.

Dù sao Nam Liên cùng Ân Tuần bọn họ đến thành Kính Hồ cũng là một trong những cư dân đến thành Kính Hồ sớm nhất.

Nàng ấy đối với mọi thứ thành Kính Hồ đều rất quen thuộc, thậm chí còn quen thuộc hơn cả nàng, vị lãnh chúa thành phố thường xuyên ra ngoài làm ăn.

Hơn nữa, Nam Liên lại thông minh cơ trí, lúc làm việc quả nhiên không làm người ta thất vọng.

Cố An Nhiên đi mỏ muối, Nguyệt Mạn đang chờ hiệu quả truyền lời của nàng ta.

Nàng ta còn cố ý ra khỏi phủ thành chủ một chuyến, đi dạo ngoài thành.

Nhưng nàng ta phát hiện dân chúng trong thành này thấy nàng ta cũng không có để ý đến, cũng không có bao nhiêu tôn trọng đối với nàng ta.

Thỉnh thoảng có hai người có vẻ quen biết nàng ta, nhưng cũng thấp giọng nói nhỏ.

Nàng ta phái tiểu nha hoàn nói bóng nói gió hỏi thăm, mới biết được dân chúng đang nói xấu nàng ta.

Nói nàng ta lợi dụng lòng tốt của người khác!

Phải biết rằng, Cố An Nhiên và Cố Trầm Diệp đều có ơn đối với đa số dân chúng trong thành.

Nếu thành chủ và phó thành chủ cũng có đức tính giống như Nguyệt Mạn này, vậy thì họ chắc chắn sẽ không có cuộc sống tốt đẹp, nhất định sẽ phải làm việc vất vả như con trâu con ngựa.

Nhưng thành chủ và phó thành chủ lại không như thế, ngược lại cho bọn họ hoàn cảnh sinh hoạt ổn định.

Hiện tại bọn họ chính là sợ thành chủ cùng phó thành chủ bị nữ nhân xấu xa này dẫn đi nhầm đường lạc lối nên rất lo lắng.

Dau hy vọng nữ nhân Nguyệt Mạn này cách thành chủ cùng phó thành chủ xa một chút.

Sau khi biết được suy nghĩ thật lòng của bách tính, Nguyệt Mạn bực tức đến nỗi không còn tâm trạng nào để di lang thang nữa, nổi giận đùng đùng trở về phủ thành chủ.

Về đến phủ, nàng ta hỏi: "Bộ quân áo ta căn dặn người làm vào hai ngày trước đâu rồi? Tại sao lâu như vậy mà vẫn chưa được giao tới?"

Nha hoàn kia nói: "Nguyệt cô nương, các tú nương đều đang phải bận may bộ quần áo mới cho thành chủ, thế nên hiển nhiên quần áo của ngài sẽ chậm hơn một chút."

Nguyệt Mạn tức giận nghiến răng, liền vung tay tát một bạt tai cho nô tỳ của mình.

"Đồ vô dụng, sao ngay cả chuyện nhỏ như vậy mà ngươi cũng làm không xong? Ngươi nhìn thử xem ngươi đã làm xong chuyện gì chưa?
Bình Luận (0)
Comment