Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 592 - Chuong 592: Bi Truc Xuat Khoi Phu Của Thành Chủ (1)

Chuong 592: Bi Truc Xuat Khoi Phu Của Thành Chủ (1) Chuong 592: Bi Truc Xuat Khoi Phu Của Thành Chủ (1)Chuong 592: Bi Truc Xuat Khoi Phu Của Thành Chủ (1)

Nha hoàn che lại khuôn mặt đang sưng tấy lên, ủy khuất cúi đầu giải thích: "Vâng, tất cả đều là lỗi của nô tỳ, Nguyệt cô nương đừng nóng giận."

"Các tú nương còn nói, tối nay quần áo của ngài sẽ được giao tới, xin ngài hãy kiên nhẫn chờ một chút."

Nguyệt Mạn ngồi trên ghế, nhéo nhéo giữa hai đầu lông mày đang căng lên, sau đó lại tự tin đứng dậy.

Trong những năm qua, nàng ta đã trải qua đủ hết các loại đàn ông muôn hình muôn vẻ, nên đương nhiên cũng biết làm sao để làm cho đàn ông hài lòng.

Cho dù Cố Thẩm Diệp có vẻ lạnh lùng như thế nào, nhưng chung quy hắn ta vẫn là đàn ông, nên cuối cùng cũng không thể thoát khỏi lòng bàn tay của nàng ta được.

Buổi tối, Nguyệt Mạn lấy bộ quần áo mới may ra, chỉ thị cho các nha hoàn chuẩn bị tắm cánh hoa và rồi mặc bộ quần áo này vào.

Bộ quần áo sát người trông rất cợt nhả, đường viền cổ áo cũng thấp hơn nhiều so với áo quần bình thường, đến mức có thể nhìn thấy được có một rãnh lờ mờ ở trước ngực. Hơn nữa, bởi vì quá sát người, nên đường cong cơ thể của Nguyệt Mạn được phác họa vô cùng hoàn hảo.

Nha hoàn cảm thấy bộ quần áo mặc trên người này rất không phù hợp, ngay cả các trinh nữ trong lầu xanh của Huyền Quốc cũng không mặc bộ quần áo phóng đãng như vậy.

Tuy nhiên, tính khí của Nguyệt Mạn thật sự không tốt, bởi vì để mình ít bị đánh hơn nên nàng không dám lên tiếng.

Sau khi thay quần áo, Nguyệt Mạn tự mình trang điểm, đại khái là vừa trang điểm vừa thể hiện thái độ chán ghét, nói: "Kết cấu những mỹ phẩm ở đây của các ngươi thật sự quá tệ! Cũng có thể miễn cưỡng sử dụng, nhưng căn bản là không thể chịu đựng được khi nhìn kỹ"

Sau khi trang điểm xong, Nguyệt Mạn hài lòng đi tới trước gương xoay một vòng, sau đó hỏi: "Đồ đã chuẩn bị xong chưa?"

Nha hoàn nói: "Nguyệt cô nương, canh gà nhân sâm đã chuẩn bị xong và bên trong cũng đã có thuốc tráng dương."

"Nhưng mà... Ngài có chắc chắn là ngài muốn làm như thế này sao? Dù sao có phó thành chủ, cũng không ai dám bất kính với ngài, vì sao ngài phải làm như vậy..."

Chà đạp chính bản thân mình như vậy...

ebooshop.vn ebook truyện dịch giá rẻ 20k Những lời này, nha hoàn của Nguyệt Mạn lại không muốn nói cho nàng ta nghe, nếu không thì e là nàng phải bị đánh thêm một trận nữa.

Nhưng dường như Nguyệt Mạn biết được suy nghĩ của nha hoàn, nói: "Có phải ngươi cho rằng ta làm như vậy là đang đắm mình trong trụy lạc, chà đạp chính bản thân mình?"

Nha hoàn cúi đầu, không dám lên tiếng.

Vẻ mặt của Nguyệt Mạn có chút kích động nói: "Ta đây không phải là hành hạ chính bản thân mình, mà là ta tự biết lên kế hoạch."

"Chờ ta lên làm phu nhân của phó thành chủ, là chị dâu của thành chủ, lúc đó ta mới có thể ngang tàng ở trong Thành Kính Hồ này được."

Trong những năm qua, nàng ta luôn sử dụng lợi thế của mình để lên kế hoạch cho bản thân, đó là lý do tại sao nàng ta mới có thể đi đến ngày hôm nay.

Tuy nhiên, vào thời điểm khi nàng ta nhìn thấy Cố An Nhiên xinh đẹp, lợi thế mà nàng ta vẫn luôn kiêu ngạo đã sụp đổ hoàn toàn.

Trong lòng của nàng ta ghen tị đến mức phát điên lên, thế cho nên lần trước nàng ta mới cố ý đi qua Cố An Nhiên.

Bây giờ, vừa hay đúng lúc nàng không có mặt ở trong phủ thành chủ, nhanh chóng hạ gục anh trai của nàng và rồi trong tương lai sẽ có được tất cả. Nàng bưng bát canh gà nhân sâm đã hạ thuốc đến trước cửa phòng của Cố Thẩm Diệp.

Nàng ta cúi đầu xuống nhìn quân áo của mình một chút, dường như cảm thấy nó còn chưa đủ hở hang, thế nên nàng ta đã kéo cổ áo xuống, sau khi vai đã lộ ra một nửa thì mới gõ cửa phòng.

"Cốc cốc cốc!" Nàng ta gõ nhẹ cửa.

"Ai?" Giọng nói của Cố Thẩm Diệp lạnh lùng.

Nguyệt Mạn hang giọng, trở lại dáng vẻ dịu dàng như nước: "Thẩm Diệp ca ca, là ta, Nguyệt Mạn."
Bình Luận (0)
Comment