Chương 614: Ta Nói Tha Cho Ngươi Khi Nào? (1)
Chương 614: Ta Nói Tha Cho Ngươi Khi Nào? (1)Chương 614: Ta Nói Tha Cho Ngươi Khi Nào? (1)
Nha hoàn của Vũ phu nhân không biết chuyện gì đang xảy ra trong phủ nên hùng hùng hổ hổ đi ra.
Nàng ta nhìn Cố An Nhiên nói: "Ngươi là nha hoàn trong nội viện phải không? Ai cho ngươi dũng khí dám đến viện phu nhân làm loạn?”
Cố An Nhiên sải bước tiến về phía trước, vung tay giáng vào mặt nha hoàn kia một bạt tai.
Một tiếng "Bop " vang lên, mũi miệng của nha hoàn lập tức chảy máu, toàn thân run rẩy.
Người khác có thể không biết, chỉ có nàng ta biết một bạt tai này của Cố An Nhiên mạnh đến mức nào.
Cố An Nhiên vốn không muốn làm khó người không liên quan, nhưng người này là đại nha hoàn bên cạnh Vũ phu nhân, trong chuyện của Du Nương, không thể thiếu bàn tay nàng ta phụ hoạ, Cố An Nhiên đương nhiên sẽ không thương xót mà nương tay cho nàng ta.
"Phu nhân của ngươi đâu?" Cố An Nhiên nheo mắt hỏi.
Vũ phu nhân cũng nghe thấy tiếng huyên náo bên ngoài, hai tay chống nạnh bước ra khỏi phòng. Vừa bước ra đã thấy cửa sân nhà mình đã bị sập, nửa khuôn mặt của nha hoàn sưng tấy!
Nàng ta nghiến răng nghiến lợi nói: "Tiểu tiện nhân này từ đâu tới? Dám tới nội viện của ta gây chuyện, ta nghĩ ngươi không muốn sống nữa rồi."
Vũ phu nhân ngông cuồng đã quen, nhờ có Lý Anh che chở nên nàng ta chưa bao giờ phải chịu thua thiệt.
Cho nên khi nhìn thấy tình huống trước mắt, nàng ta vẫn vô cùng kiêu ngạo lao về phía Cố An Nhiên, muốn cho Cố An Nhiên mấy cái bạt tai.
Tuy nhiên, nàng ta vừa đi đến trước mặt Cố An Nhiên, đã bị nàng một tay chặn lại, tay kia cũng không rảnh rỗi.
"Bốp bốp bốp!" Nàng tát Vũ phu nhân liên tục mấy bạt tai mới chịu dừng lại
Vũ phu nhân bị đánh tới choáng váng, gào thét lên như một người điên: "Ngươi lại dám đánh ta, ta liều mạng với ngươi!"
Tuy nhiên, Cố An Nhiên đột nhiên đưa tay lên, dùng lực vừa phải kẹp lấy cổ Vũ phu nhân.
Lực đạo này vừa đủ để đảm bảo Vũ phu nhân không thể chết cũng không thể giằng ra.
Sắc mặt Vũ phu nhân bắt đầu từ trắng chuyển sang đỏ, rồi chuyển sang tím.
Lúc này, nàng ta mới bắt đầu biết sợ, nhẹ giọng nói: "Xin... xin ngươi thả ta ra." "Khụ khu khụ... Ta không hề đắc tội với ngươi, ngươi... Vì sao ngươi đối xử với ta như vậy?" Vũ phu nhân hoàn toàn không hiểu.
Cố An Nhiên trong mắt tràn đây sương lạnh, tay bóp cổ Vũ phu nhân càng siết chặt hơn.
Nàng gan từng chữ một: "Người của ta, ngươi có thể làm tổn thương sao?"
Vũ phu nhân chỉ cảm thấy không khí loãng dần, nàng ta sợ hãi nước mắt không ngừng tuôn rơi.
"Tai... ta còn chưa gặp ngươi, sao ta có thể làm tổn thương người của ngươi được?"
Cố An Nhiên nhìn thẳng vào mắt Vũ phu nhân nói: "Được, ngươi đã không biết, ta sẽ giải thích cho ngươi hiểu."
"Hôm nay ngươi tới Tao Nhã Lầu đập phá, đã đánh trọng thương một cô nương bán đồ lưu ly phải không?”
Vũ phu nhân chợt bừng tỉnh đại ngộ, liền nói: "Người kia bán vật phẩm lưu ly, khiến cho phu quân ta chuẩn bị thọ lễ cho lễ Vạn Thọ không đạt được lợi ích. Đương nhiên, ta sẽ không dễ dàng bỏ qua cho nàng ấy."
Sau đó, nàng ta nghĩ tới Cố An Nhiên nói người kia là người của nàng, lập tức im lặng, không dám nói nhiều lời thêm nữa, sợ nữ La Sát trước mặt không vui sẽ bẻ gãy cổ mình.
Cố An Nhiên nở nụ cười có chút khát máu, nhẹ nhàng nói: "Thật là trùng hợp, bây giờ ta cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua cho ngươi!"
Nói xong, tay nàng lại dùng lực, khiến Vũ phu nhân ngay cả nói chuyện cũng khó khăn.
"Ngươi... ngươi muốn thế nào... mới có thể tha cho ta?"Nàng ta nói năng ngắt quãng.
Cố An Nhiên hơi buông lỏng tay, nói: "Ngươi quấy ray việc buôn bán của ta, quấy ray ta kiếm tiền, có thể tha cho ngươi hay không, còn phải xem ngươi có bao nhiêu thành ý."
Vũ phu nhân đã hiểu người này không muốn lấy mạng mình, mà muốn tiền của nhà bọn họ.
Nàng hoảng sợ nhìn đại nha hoàn của mình nói: "Ngươi còn đứng đó làm gì? Kêu quản gia mở kho, lấy hết vàng bạc châu báu ra ngoài, bồi thường cho vị cô nương này!"