Chương 618: Đối Đầu (1)
Chương 618: Đối Đầu (1)Chương 618: Đối Đầu (1)
Lý Anh trừng mắt nhìn quản gia: "Sao người không sắp xếp chuyện này sớm hơn? Bây giờ còn không mau đi?"
Quản gia lập tức vẫy tay với người mình tương đối tin cậy nói: "Ngươi mau đẩy xe lăn tới đây."
Quản gia nói xong, lập tức cười xin lỗi Lý Anh, sợ Lý Anh sẽ trút hết cơn giận lên đầu mình.
Chỉ trong chốc lát, Lý Anh đã ngồi vào xe lăn, được quản gia đẩy ra ngoài.
Đi theo phía sau ông ta đều là binh sĩ mặc giáp trụ, có người cầm trường mâu, có người cầm cung tên.
Khi đến sảnh đường, ông ta nhìn thấy Tiểu Quận Vương đang đứng chắp tay, mỉm cười nói: "Tiểu Quận Vương đến rồi."
Khi Lý Anh nói lời này, là đang ngồi trên xe lăn, không hề có ý định đứng dậy hành lễ.
Vốn dĩ Lý Anh gặp hoàng thất Tuyên Thành đều không hành lễ, việc này gần như đã trở thành thông lệ.
Sở dĩ trở thành thông lệ là vì hoàng thất sợ tranh cãi với Lý Anh, dù sao trong tay ông ta cũng có binh quyên.
Nhưng Tiểu Quận Vương lần này không bỏ qua cho ông ta, cười lạnh nói: "Lý công công, ngươi nhìn thấy bản vương lại không hành lễ, khẩu khí cũng lớn lắm, đây là tội đại bất kính, đáng bị chém đầu."
Nghe được Tiểu Quận Vương nói xong, sắc mặt Lý Anh lúc trắng lúc xanh, giả vờ xin lỗi: "Tiểu Quận Vương, ngài là đại nhân có đại lượng, chân của ta bị thương, thật sự không thể hành lễ, quận vương chớ trách phạt!"
Tiểu Quận Vương liếc nhìn Lý Anh với ánh mắt đầy ẩn ý,A, thì ra là thế, vậy bản vương cũng không so đo với ngươi nữa."
Tiểu Quận Vương dừng lại một chút rồi nói: "Nhưng còn một chuyện khác, bản vương muốn hỏi ông."
Vẻ mặt Lý Anh rất khó coi nói: "Tiểu Quận Vương còn muốn hỏi chuyện gì?"
"Hôm nay người của Lý công công đến Tao Nhã Lâu gây sự phải không? Không chỉ đả thương khách nhân của Tao Nhã Lâu mà còn làm tổn thương chưởng quỹ của Tao Nhã Lâu phải không?”
Lý Anh vô cùng bình tĩnh nói: "Thì ra Tiểu Quận Vương tới đây vì chuyện Tao Nhã Lâu.”
"Thành thật xin lỗi, ta thật sự không biết người đứng sau Tao Nhã Lâu là Tiểu Quận Vương. Thật xin lỗi." Biểu cảm của Lý Anh nhìn không ra có chút ý tứ nào, vô cùng lạnh nhạt.
Lúc trước Lý Anh đắc tội người ta cũng không hề xin lỗi, lần này xin lỗi, ông ta đã cảm thấy mình đã nể mặt Tiểu Quận Vương lắm rồi.
Nhưng Tiểu Quận Vương lại cười lạnh một tiếng nói: "Được, chuyện đã xảy ra rồi đương nhiên Lý công công nên nghĩ bồi thường như thế nào đi."
"Bản vương cũng không phải người không nói đạo lý, nhất định phải đối đầu với Lý công công!"
Lý Anh nghe được Tiểu Quận Vương nói như vậy, ánh mắt tức giận trợn to.
Ông ta đã cho Tiểu Quận Vương một lời xin lỗi rồi, hắn ta còn muốn cái gì nữa? Chẳng lẽ còn muốn bắt ông ta bồi thường sao? Ông ta đã cho Tiểu Quận Vương đủ mặt mũi rồi.
"Cái gì? Tiểu Quận Vương còn muốn ta bồi thường tổn thất sao?" Giọng điệu Lý Anh không tốt lắm, tràn đây công kích.
Tiểu Quận Vương sắc mặt lại nói: "Đây không phải là chuyện chính đáng sao? Chẳng lẽ Lý công công không muốn làm sao?"
Lý Anh nghe Tiểu Quận Vương nói, sắc mặt đột nhiên thay đổi:'Vậy còn phải xem Tiểu Quận Vương có đủ bản lĩnh mang đi không."
Nói xong ông ta vẫy tay ra phía sau, tất cả cung thủ và binh sĩ cầm trường mâu đều bước ra.
Cung tên đồng loạt nhằm vào Tiểu Quận Vương, nếu hắn ta là hoàng tộc bình thường thì bây giờ đã xong đời rồi. Nhưng mà Tiểu Quận Vương dù sao cũng là chất tử của hoàng đế, hắn ta vẫn có chút tự tin.
Hắn ta cười lớn một tiếng, sau đó vỗ tay nói: "Tốt! Tốt! Tốt! Ở Tuyên Thành này mọi người đều nói Lý thái công bá đạo, hôm nay gặp mặt quả nhiên không tâm thường, thật khiến người ta phải sợ hãi!"
Nghe Tiểu Quận Vương nói xong, Lý Anh không hề cảm thấy danh tiếng này không tốt chút nào, ngược lại còn đắc ý nhìn hắn ta.
Ông ta tỏ vẻ ngươi biết ta lợi hại thì tốt, rời đi ngay bây giờ, ta sẽ tỏ lòng từ bi mà bỏ qua cho ngươi.