Chuong 620: Ta Muon Mang Cua Nguoi (1)
Chuong 620: Ta Muon Mang Cua Nguoi (1)Chuong 620: Ta Muon Mang Cua Nguoi (1)
Lý Anh tỏ vẻ mệt mỏi xua tay: "Đi thăm dò đi! Điều tra ngay trong đêm! Nếu không tra ra được, các ngươi xách đầu tới gặp ta."
Lúc này Lý Anh nói năng rất nhẹ nhàng nhưng ánh mắt lại đầy vẻ tàn nhẫn.
Những người biết rõ Lý Anh đều hiểu, nếu đêm nay bọn họ không điều tra ra được nơi ở của nữ nhân kia, tính mạng của bọn họ cũng sẽ không giữ được, nên bọn họ không dám chậm trễ, vội vàng đi ra ngoài điều tra.
Cố An Nhiên nhân lúc bên ngoài không có ai, từ Lý phủ trở vê nơi ở của mình
Vừa trở về nàng đã hỏi thăm tình hình của Du Nương, Nhị Cường nói Du Nương tỉnh được một lát rồi lại ngủ thiếp đi.
Đến đêm khuya, A Ly trở về, sau lưng còn có hai thị vệ đi cùng.
A Ly nhìn thấy Cố An Nhiên, hưng phấn nói: "An Nhiên tỷ tỷ, ngươi đã trở về Tuyên Thành sao?"
Cố An Nhiên xoa đầu A Ly nói: "Ngươi đi đâu vậy? Ta ở đây hai ngày rồi mới nhìn thấy mặt ngươi."
A Ly suy nghĩ một chút, thành thật nói với Cố An Nhiên: "An Nhiên, thuộc hạ cũ của phụ thân ta tim được ta."
"Bọn họ muốn ta cướp lại thành Nghiệp. Dù sao thì ở thành Nghiệp đều là bách tính của phụ thân ta trước đây. Một bức tường một viên gạch ở thành Nghiệp đều do phụ thân ta xây dựng."
Cố An Nhiên nói: "Nghiệp vương là phụ thân của ngươi phải không? Là Lý Anh giết ông ấy sao?"
A Ly im lặng một lúc, trong mắt đều tràn đầy hận ý: "Đúng vậy, phụ mẫu ta đều chết dưới tay Lý Anh”
"Chỉ là bây giờ nhân lực của ta có hạn, bên cạnh Lý Anh lại có nhiều người bảo vệ, cho nên ta không thể ra tay được."
Cố An Nhiên nhẹ nhàng thở dài một tiếng rồi nói: "Nếu ngươi bằng lòng, ta có thể thay mặt ngươi giết Lý Anh."
A Ly lắc đầu từ chối: "Đa tạ ý tốt của An Nhiên tỷ tỷ, nhưng ta muốn tự tay trả mối thù này." "Bây giờ ông ta đã trở lại Tuyên Thành, ta luôn có thể tim được cơ hội."
Cố An Nhiên gật đầu nói: "Được! Ngươi đã nghĩ ra cách giết Lý Anh thế nào chưa? Dù sao thì ông ta cũng rất được hoàng đế nước Đại Tuyên tín nhiệm."
"Nếu không có lý do chính đáng để giết Lý Anh, thù của ngươi có thể báo nhưng lấy lại thành Nghiệp e rằng rất khó." "Hoàng đế sẽ nghĩ rằng ngươi có tội!"
A Ly bất lực gật đầu: "Đúng vậy, ta chính là đang cân nhắc chuyện này, cho nên ta chưa nghĩ ra làm thế nào để động thủ."
"Ông ta đã giết phụ mẫu ta, nhưng lại làm cực kỳ sạch sẽ, không để lại chút chứng cứ nào."
"Cho dù ta có đích thân đến gặp hoàng đế để chỉ ra, những người khác sẽ cho rằng là ta đang nói bậy."
Cố An Nhiên mím môi nói: "Ngươi yên tâm, An Nhiên tỷ tỷ sẽ giúp ngươi."
A Ly vui mừng cười một tiếng, sau đó ngửi được mùi thuốc nồng nặc, có chút lo lắng hỏi: "Là có người bị bệnh sao?”
"Du Nương, bị phu nhân của Lý Anh đánh, lúc đưa về đã bất tỉnh nhân sự."
A Ly siết chặt nắm đấm, các đốt ngón tay trắng bệch, xương cốt kêu lên răng rắc, vẻ mặt vô cùng tức giận.
"Ông ta đúng là khinh người quá đáng, bây giờ ta rất muốn giết ông ta." A Ly trong nháy mắt đã mất đi lý trí.
Cố An Nhiên vỗ vai hắn ta nói: "Ngươi lý trí một chút, chính ta đã giết phu nhân ông ta rồi."
"Còn bản thân ông ta, ta đoán chừng giữa ngươi và ông ta có thâm thù đại hận nên không giết chết, nhưng ta đã gõ nát xương tay xương chân rồi, còn bắn một mũi tên vào ngực để trút giận cho ngươi."
"Được rồi, ngươi về muộn như vậy, đi tắm rửa nghỉ ngơi đi." Cố An Nhiên đẩy hắn ta đi.
A Ly ngoan ngoãn nói: "Được, An Nhiên tỷ tỷ."
Hôm sau, trời còn chưa sáng.
Tất cả mọi người trong viện tử còn chưa thức dậy, trong nội viện bỗng nhiên có ảnh lửa ngút trời.
Người dưới quyền của Lý Anh thông qua người ăn mày đã tìm ra nơi ở của Cố An Nhiên, vừa nhận được tin tức đã dẫn người tới.