Chương 639: Loại Thuốc Mạnh Nhất. (1)
Chương 639: Loại Thuốc Mạnh Nhất. (1)Chương 639: Loại Thuốc Mạnh Nhất. (1)
Đạo thánh chỉ này đưa đến phủ đại tướng quân với tốc độ nhanh nhất.
Khi thái giám bên cạnh hoàng đế tuyên chỉ, Cố An Nhiên cũng có mặt ở đó.
Chỉ là nàng ở một bên xem nào nhiệt.
Thái giám tuyên chỉ lo lắng nói: "Vũ An đại tướng quân, hoàng thượng đã gả công chúa yêu quý nhất cho ngài, sao ngài còn không nhanh tiếp chỉ đi?"
Tuy nhiên, Dạ Tu Mặc vẫn đứng thẳng như cũ, không quỳ xuống tiếp chỉ.
Nếu như người khác giống như hắn, thái giám cầm thánh chỉ nhất định sẽ lớn tiếng quát mắng, nhưng ở trước mặt Dạ Tu Mặc, hắn ta lại không dám.
Hắn ta lau mồ hôi trên thái dương, nói: "Đại tướng quân, ngài vui quá phải không? Sao còn không quỳ xuống tiếp chỉ?"
Hắn ta chỉ hy vọng mình có thể an an ổn ổn hoàn thành nhiệm vụ này, nếu không làm xong việc này, khi trở về nhất định sẽ bị hoàng đế trừng phạt.
Tuy nhiên, Dạ Tu Mặc dường như không chịu thông cảm cho những khó khăn của hắn ta, lạnh lùng nói: "Thánh chỉ này, ta không nhận, ngươi trở về đi"
Thái giám vẻ mặt buồn rầu nói: "Đại tướng quân, xin đừng làm khó nhà tal Hơn nữa, kháng chỉ bất tuân là chuyện lớn."
Dạ Tu Mặc liếc nhìn thái giám, nói: "Ngươi trở về phục mệnh đi, ta sẽ tự giải thích rõ ràng với hoàng thượng."
Thái giám thuyết phục Dạ Tu Mặc một hồi, thấy hắn đã hạ quyết tâm, liền cau mày trở về cung.
Sau khi thái giám tuyên chỉ rời đi, Dạ Tu Mặc đi thẳng đến chỗ Cố An Nhiên.
Cố An Nhiên nói: "Nhìn không ra, ở chỗ này chàng lại nổi tiếng như vậy, tới hoàng để còn phải bắt chàng làm phò mã."
Dạ Tu Mặc vội vàng giải thích: "An An, nàng cũng biết, trong lòng ta chỉ có một mình nàng mà."
"Chuyện này nàng không cần phải để ý, ta sẽ tu mình giải quyết." Dạ Tu Mặc hứa hẹn.
Cố An Nhiên có chút lo lắng nói: "Thực lực của chàng ở Tuyên Thành đã lớn đủ để có thể kháng chỉ sao?"
"Nếu đã không thể, chúng ta cần phải sớm chuẩn bị thôi."
Dạ Tu Mặc ánh mắt thâm trầm, nói: "Trước mắt vẫn chưa phải thời điểm tốt nhất để một lưới bắt hết bọn họ, nhưng nếu hoàng đế Đại Tuyên không biết điều, ta cũng không ngại ra tay trước."
Cố An Nhiên nhìn bộ dáng tự tin của Dạ Tu Mặc, biết hắn đã sắp xếp xong mọi chuyện nên không còn quan tâm đến những chuyện này nữa.
Một lúc sau, một thái giám khác đi tới, lần này là mời Dạ Tu Mặc tiến cung.
Cố An Nhiên nghiêm túc nhìn Dạ Tu Mặc nói: "Nếu trước khi cửa cung đóng chàng còn chưa trở về, ta sẽ đích thân đi đón chàng."
"Được." Khóe môi Dạ Tu Mặc nở ra một nụ cười yếu ớt, vuốt ve khuôn mặt Cố An Nhiên, hôn lên trán nàng một cái.
Sau khi vào cung, hắn còn chưa bước vào ngự thư phòng, bên trong đã có chén trà ném ra ngoài, kèm theo tiếng gầm của hoàng đế.
"Giỏi lắm Vũ An đại tướng quân, ngươi thật to gan, lại dám kháng chỉ bất tuân!"
"Khang chỉ bất tuân là tội chết! Ngươi không muốn sống nữa sao?"
Dạ Tu Mặc không có quỳ xuống nhận lỗi, vẫn đứng thẳng nói: "Thần không thích công chúa Trữ Nhạc, vì sao phải cưới nàng?"
Hoàng đế nheo mắt lại, trâm giọng nói: "Chỉ có nhi nữ của tram mới có quyền nói thích hay không." "Một nam nhân làm chuyện đại sự không nên quan tâm đến những chuyện này, cưới thê nạp phủ là xong."
Dạ Tu Mặc vẫn nói: "Hoàng Thượng, thần không đồng ý."
Hoàng đế tuyệt vọng đập bàn một cái nói: "Nếu ngươi không đồng ý, tram chỉ có thể chém đầu ngươi."
Ánh mắt Dạ Tu Mặc đột nhiên trở nên lạnh lẹo, giọng điệu có chút thờ ơ nói: "Hoàng thượng đã làm hoàng thượng nhiều năm, xem ra vẫn không hiểu rõ tình cảnh hiện tại của mình sao?"
"Ngươi có thể giết ta, nhưng ngươi còn có thể ứng phó cục diện hiện tại không?” Dạ Tu Mặc xé bỏ lớp màn cuối cùng của hoàng đế. .
Hoàng đế thẹn quá hoá giận, trong thư phòng lại vang lên một tiếng đập phá, phải một lúc sau mới yên tĩnh trở lại.
Bởi vì hoàng đế nói chuyện với Dạ Tu Mặc, tất cả cung nhân lúc này đều sợ hãi đến không dám thở mạnh, quỳ rạp xuống đất run rẩy.