Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 640 - Chương 640: Loại Thuốc Mạnh Nhất. (2)

Chương 640: Loại Thuốc Mạnh Nhất. (2) Chương 640: Loại Thuốc Mạnh Nhất. (2)Chương 640: Loại Thuốc Mạnh Nhất. (2)

Trong không khí yên tĩnh như tờ, một lúc sau, giọng nói của hoàng đế vang lên như già đi mấy tuổi: "Vậy ngươi muốn thế nào?"

Dạ Tu Mặc không khiêm tốn cũng không kiêu ngạo nói: "Lúc trước thần đã nói với hoàng đế rồi, sau này vẫn sẽ làm như cũ."

"Nhưng thần kiên quyết không cưới công chúa Trữ Nhạc, bởi vì thân đã có nữ nhân mình thích."

Hoàng đế im lặng một lúc rồi nói: "Được, trẫm đồng ý với ngươi."

"Chỉ là ngươi đã đến đây rồi, mời ngươi ở lại cùng nhau dùng bữa tối đi, tram muốn nói chuyện với ngươi."

"Được." Vì hoàng đế đã đồng ý yêu cầu của Dạ Tu Mặc nên hắn cũng không còn cố chấp nữa.

Bữa tối được phục vụ trong tẩm cung của hoàng đế.

Khi cung nữ rót rượu, hoàng đế đặc biệt nháy mắt ra hiệu cho nàng ta, chỉ tiếc, Dạ Tu Mặc mặc dù ngoài mặt vẫn uống rượu, nhưng thực ra đã đổ hết rượu đi.

Nhưng hoàng đế không biết, sau khi uống được mấy ly, hắn ta đã trợn mắt nói dối: "Ái khanh, tram nhìn sắc mặt ngươi đỏ lên rồi, hình như ngươi có vẻ say rồi."

"Hay là ngươi đến Thiên Điện của trẫm nghỉ ngơi đi?"

Dạ Tu Mặc cười như không cười, vẻ mặt tỉnh táo nói: "A? Thật sao? Nhưng thân không nghĩ vậy."

"Ha ha, thật sao?" Hoàng đế cười có chút xấu hổ, đưa mắt ra hiệu cho cung nữ.

Tuy nhiên, bọn họ đã dùng hết thập bát ban võ nghệ, Dạ Tu Mặc vẫn không có chuyện gì.

Sau khi hắn từ từ an xong bữa, lau sạch khóe môi.

"Ái khanh thật sự cảm thấy thân thể mình không mệt mỏi gì sao?" Hoàng đế không chịu bỏ cuộc, lại hỏi một lân nữa.

"Đa tạ hoàng thượng quan tâm, thần không sao." Dạ Tu Mặc nói.

"Chỉ là cửa cung sắp đóng rồi, thần sợ ở lại trong cung không tiện, xin được cáo lui trước."

Hoàng đế nhéo nhéo lông mày nói: "Được, ái khanh lui ra đi."

Sau khi mọi người rời đi, hoàng đế trực tiếp đập bàn nói: "Các ngươi làm việc thế nào vậy? Tại sao hắn không cảm thấy kỳ lạ chút nào vậy?”

Các cung nữ kia run rẩy nói: 'Hoàng Thượng... Nô tỳ đã sử dụng loại thuốc mạnh nhất theo yêu cầu của bệ hạ rồi." Hoàng đế không nghe những người này giải thích, xua tay nói: "Thật là vô dụng, kéo xuống chém đầu đi."

Sau đó, trong cung vang lên tiếng than khóc của thái giám và cung nữ, khiến hắn càng thêm bực bội.

Chỉ trong chốc lát, công chúa Trữ Nhạc đã chạy tới, ánh mắt háo hức nói: "Phụ hoàng, không phải người nói đại tướng quân ở đây, kêu nhi thần tới sao? Hắn ở đâu?"

Hoàng đế cảm thấy sở dĩ Dạ Tu Mặc cự tuyệt hắn ta ban hôn là vì Trữ Nhạc không đủ xinh đẹp, lại còn ngu dốt. .

Cho nên, tất cả sự tức giận nhận được từ Dạ Tu Mặc đều trút lên đầu công chúa Trữ Nhạc.

"Ngươi đường đường là một công chúa, bây giờ lại nóng lòng muốn tìm nam nhân cho mình như vậy. thật là không còn thể thống gì nữa."

"Ngươi làm mất mặt hoàng gia như vậy, trẫm sẽ phạt ngươi ba tháng cấm túc để rèn luyện tính khí hoang đàn ngông cuồng của ngươi."

Công chúa Trữ Nhạc mở to hai mắt không thể tin nổi, dù sao trước đây hoàng đế chỉ là không quan tâm đến nàng ấy, nhưng cũng chưa bao giờ nói ra lời lẽ nặng nề.

Sau đó nàng ấy nhớ tới Vũ An đại tướng quân thà là kháng chỉ còn hơn cưới mình, không khỏi đau lòng khóc nấc lên. Hoàng đế nhìn thấy nàng ấy khóc, càng khó chịu hơn: "Ngươi cút khỏi đây ngay!"

Công chúa Trữ Nhạc không dám nói thêm gì nữa, cung kính hành lễ cúi đầu lui ra ngoài.

Mà lúc này, Cố An Nhiên đã ngồi trên xe ngựa của Phủ tướng quân đậu ở cửa cung, lau chiếc rìu đầu phượng.

Nàng tự nhủ: "Nếu lát nữa chàng không ra, chúng ta sẽ đại khai sát giới...

Nhưng vừa dứt lời, một bóng đen bao trùm lấy nàng, mùi hương của Dạ Tu Mặc tràn vào mũi nàng.

"Ư... ư... Cố An Nhiên còn chưa nói xong, Dạ Tu Mặc đã mím môi.

Động tác cuồng bạo...

Cố An Nhiên không dám có động tác gì, bởi vì nàng phát hiện Dạ Tu Mặc lúc này không bình thường chút nào, đôi mắt đen láy của hắn trở nên đỏ hoe, tràn ngập dục vọng.
Bình Luận (0)
Comment