Chương 65: Giao Một Nửa Tiền Và Lương Thực (2)
Chương 65: Giao Một Nửa Tiền Và Lương Thực (2)Chương 65: Giao Một Nửa Tiền Và Lương Thực (2)
Binh lính thủ thành có vẻ không kiên nhẫn nói: "Mỗi hộ gia đình giao ra một nửa tiền bạc và một nửa lương thực trên người là có thể vào thành."
Triệu thôn trưởng nghe được điều kiện này, lập tức lùi về sau mấy bước, bảo vệ bọc đồ của mình.
"Điều kiện này quá khó, chúng ta không vào nữa."
Binh sĩ kia cười lạnh nói: "Ta cầu xin ngươi đi vào sao? Thiên Vân Trấn chúng ta có rất nhiều người muốn đi vào đấy."
Người dẫn đầu tên Ma Tử nói: "Vị binh gia này, chúng ta muốn đi vào."
"Ta sẽ đưa cho các ngươi một nửa đồ trên người." Hắn ta dứt khoát chia một nửa tiên bạc và lương thực trên người cho binh sĩ thủ thành.
Triệu thôn trưởng nhìn Ma Tử với vẻ mặt khó hiểu: "Đang lúc thiên tai, tiền bạc và lương thực đều là đồ quan trọng, sao ngươi lại giao nộp dễ dàng như vậy?"
Na Ma Tử thản nhiên nói: "Trong Thiên Vân trấn phồn hoa náo nhiệt, người vào đó đều có thể tìm được việc để sinh sống. Số lương thực và tiền bạc ít ỏi này coi như hỗ trợ những binh sĩ đã tự tổ chức để bảo vệ chúng ta." Triệu thôn trưởng nhón chân nhìn xem, đúng là trên đường có người qua lại, tìm việc làm để sống chắc chắn là không khó.
Nhưng hắn vẫn có chút rối rắm, không nỡ giao ra tiền bạc và lương thực.
Binh lính thủ thành càng mất kiên nhẫn: "Muốn vào thì vào, không muốn vào thì ra ngoài. Trời đã tối rồi, phải đóng cổng thành."
"Không đóng cổng thành, nếu lát nữa có giặc cỏ đến, sẽ uy hiếp sự an toàn của dân chúng trong thành.”
Triệu thôn trưởng vừa nghe nói nơi này còn có giặc cỏ, lập tức cảm thấy có chút sợ hãi.
Thôi vậy, bỏ ra một nửa tiền bạc lương thức có thể đổi được cuộc sống ổn định cho cả gia đình, cũng là có lời.
Vẻ mặt hắn ta đầy vẻ nịnh nọt: "Vị binh gia này, ta giao tiên bạc và lương thực, ngươi cho chúng †a vào."
Nói xong, hắn ta đau lòng chia tiền bạc và lương thực cho binh lính thủ thành
Nhưng Triệu thôn trưởng đã giở trò, lương thực thì đúng là chia một nửa, nhưng tiền lại chỉ chia không đến một phần tư.
Binh sĩ kia mày nói: "Ngươi mới bắt đầu chạy nạn về phương nam à? Lương thực cũng không ít.” Triệu thôn trưởng cười nói: "Chúng ta mới chạy về phương nam không lâu, toàn bộ tiền đều đổi lấy lương thực, cho nên mới có nhiều một chút."
"Đi vào di
Binh lính thủ thành vẫy tay với bọn họ, khi mọi người tiến vào, cổng thành nặng nề từ từ đóng lại.
Có lẽ là vì đã quá muộn, những người ban nãy đi lại trên đường bây giờ đã không thấy nữa.
Lúc này, đường phố của Thiên Vân trấn hoàn toàn yên tĩnh.
"Ma Tử huynh đệ, bây giờ chúng ta nên làm gì?" Thôn trưởng Triệu Gia thôn hoàn toàn tin tưởng người tên Ma Tử này.
Na Ma Tử thở dài: "Ngươi cũng biết, trên người ta bây giờ tiền bạc không nhiều lắm, không ở nổi khách điếm. Ta dự định sẽ vất vưởng trên phố một đêm, sáng mai tìm việc làm kiếm sống."
"Mấy người đi cùng ta đều xuất thân từ gia đình nghèo, không có nhiều tiên trên người, hôm nay họ đều ở bên ngoài."
"Nhưng mà ta thấy các ngươi cũng khá giả, có thể vào ở trong khách điếm, ban đêm không sợ gió lạnh tạt vào."
Triệu trưởng thôn vội vàng lắc đầu: "Không được, bọn ta cũng không phải gia tộc giàu có, hơn nữa lại có nhiều người như vậy, ở trong khách điếm sẽ tốn bao nhiêu tiền? Dù sao suốt đoạn đường này cũng đã màn trời chiếu đất rồi, đêm nay vất vưởng ở ngoài một đêm, đợi khi chúng ta tìm được việc làm rồi hãng nói."
Na Ma Tử gật đầu: "Cũng được, vậy hay là chúng ta hạ trại một chỗ để tiện hỗ trợ lẫn nhau."
Triệu trưởng thôn đồng ý: "Như vậy đương nhiên là rất tốt, chỉ là sắp xếp gác đêm thế nào?"
Đã cùng đoàn người Lý Kim Quang chạy nạn trong một thời gian dài, hắn ta cũng biết tâm quan trọng của việc gác đêm.
Ánh sáng trong mắt Na Ma Tử lóe lên một cái rồi vụt tắt, sau đỏ đổi sang bộ dạng chân thành mỉm cười.
"Trong trấn này rất an toàn, đến trộm cắp cũng không có, ta nghĩ là không cần gác đêm đâu."