Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 660 - Chương 660: Thật Là Đẹp, Chặt Đi.. (1)

Chương 660: Thật Là Đẹp, Chặt Đi.. (1) Chương 660: Thật Là Đẹp, Chặt Đi.. (1)Chương 660: Thật Là Đẹp, Chặt Đi.. (1)

Những vũ cơ đó đang ra sức nhảy múa, tư thế càng mê hoặc quyến rũ.

Tất cả nam nhân tham dự yến tiệc, ngoại trừ Dạ Tu Mặc, hầu như đều bị mê hoặc, kể cả chính Nghi Vương, khiến cho Nghi Vương phi nghiến răng nghiến lợi.

Vũ cơ mặc áo đỏ lộng lẫy thấy Dạ Tu Mặc không thèm quan tâm, có chút không phục.

Dù sao, nàng ấy hoàn toàn tự tin vào dung nhan và tư thái của mình.

Cho nên, nàng ấy nhảy múa đi tới trước mặt Dạ Tu Mặc, vặn vẹo vòng eo mê hoặc, tấm lụa mỏng màu đỏ trên tay nhẹ nhàng quét qua mặt Dạ Tu Mặc.

Dạ Tu Mặc tỏ vẻ khó chịu nói: "An An, sao nàng còn chưa động thủ?"

Cố An Nhiên đưa ánh mắt thâm trầm liếc nhìn vũ cơ mặc áo lụa mỏng màu đỏ, vỗ tay nói: "Chà, nhảy múa cũng không tệ!"

Nghi Vương tưởng rằng Cố An Nhiên sẽ tiếp nhận vũ cơ này nên luôn miệng nói: "Nàng ấy tên là Hồng Liên, là vũ cơ xinh đẹp nhất trong Nghi Vương phủ của bản vương. . Đương nhiên, đẹp nhất chính là đôi bàn tay ngọc của nàng ấy."

An Nhiên mỉm cười, vẫy tay với Hồng Liên nói: "Thật sao? Ngươi lại đây, để ta nhìn xeml" Hồng Liên nhẹ nhàng bước đến, đi tới trước mặt Cố An Nhiên và Dạ Tu Mặc, duỗi hai bàn tay ra.

Cố An Nhiên nói: "Đặt lên bàn, để ta và tướng quân nhìn kỹ một chút."

Hồng Liên hơi giật mình, trong lòng có chút không vui, nàng ta cảm thấy nữ nhân trước mặt có lẽ có chút biến thái.

Nhưng nàng ta vẫn làm theo yêu cầu của Cố An Nhiên, đặt đôi tay lên bàn.

Cố An Nhiên động tác rất nhanh nhẹn, không biết lấy từ đâu ra cây rìu mào, chặt gọn gàng đôi bàn tay xinh đẹp kia.

Al Vì quá đau đớn, vũ cơ phát ra một tiếng kêu đau đớn chói tai.

'"Aaaaal"

Sau đó trong yến tiệc liên tiếp vang lên những tiếng la hết thảm thiết, đều là đám phu nhân và tiểu thư xinh xắn ở Tuyên Thành phát ra.

Đám nam nhân tuy cố gắng không la hét nhưng vẫn sợ hãi đến mặt mày tái nhợt.

Lúc này, vũ cơ áo đỏ kia đã bất tỉnh, những vũ cơ khác cũng như chim sợ cành cong, quỳ xuống đất run rẩy.

Cố An Nhiên vẫn làm như không có chuyện gì, ra lệnh cho quản gia trong phủ: "Bởi vì ta không thích lại khiến cho vị cô nương này phải chịu khổ, ngươi đi mời phủ y tới chữa trị cẩn thận cho cô nương này."

Quản gia cho dù đã từng thấy qua những cảnh tượng kinh khủng, lúc này vẫn cảm thấy da đầu tê dại, đi mời phủ y.

Nghi Vương cuối cùng cũng tỉnh táo lại, chỉ vào Cố An Nhiên quát lớn: "Đây là vũ cơ trong vương phủ của bản vương, vì cớ gì ngươi lại ra tay làm tổn thương các nàng?"

Cố An Nhiên thản nhiên nói: "Không phải vương gia vừa nói, chỉ cần coi trọng vị vũ cơ nào, đều có thể giữ lại sao?"

"Ta thích bàn tay của cô nương Hồng Liên này, nên ta chặt nó xuống, để phủ y ngâm trong thuốc. Ta và tướng quân có thể thưởng thức nó mỗi ngày."

Sau khi nói xong, Cố An Nhiên che miệng cười nói: "Nói đến đây, ta phải đa tạ ý tốt của vương gia."

Dứt lời, nàng liếc nhìn những vũ cơ đang run rẩy: "À đúng rồi, ta cảm thấy đôi chân của vị cô nương áo tím kia rất đẹp!"

"Cổ của vị kia cũng không tệ..."

Sau đó, Cố An Nhiên nở nụ cười biến thái nói: "Chỉ là không biết những vũ cơ kia có thể chặt bỏ những phần đẹp nhất của mình, ghép lại thành một người hoàn chỉnh, vậy sẽ đẹp đến thế nào nhỉ?" "QOel!!''Đã có phụ nhân có tâm lý không vững, nghe được Cố An Nhiên nói xong, nhịn không được nôn mửa một trận.

Những vũ cơ mặc quần áo mỏng manh, xinh đẹp không gì sánh lúc này đều sợ chết khiếp, giống như chim sợ cành cong, hoàn toàn không còn mê hoặc như trước nữa.

Nghi Vương bị lời nói của Cố An Nhiên làm cho kinh sợ, nghẹn ngào hồi lâu không nói nên lời.

Sau đó, ông ta tức giận nói: "Ta phải đưa những vũ cơ khác về, về phần Hồng Liên, ta giao cho các ngươi."
Bình Luận (0)
Comment