Chuong 673: C6 Quy (1)
Chuong 673: C6 Quy (1)Chuong 673: C6 Quy (1)
Nhị Cường nghe Du Nương nói như vậy, trong lòng sốt ruột: "Du Nương, ngươi là... Ta nguyện ý để ngươi quản ta mài"
"Chỉ cần ngươi muốn, ta hoàn toàn không có vấn đề gì."
Cuối cùng, trên mặt Du Nương đã nở nụ cười nhàn nhạt: "Được rồi, ngươi ra ngoài đi, đừng để chủ nhân phải đợi."
Đôi mắt Nhị Cường sáng lên, chạy tới trước mặt Cố An Nhiên, có chút ngượng ngùng nói: "An Nhiên cô nương, để ngươi phải đợi lâu rồi."
Cố An Nhiên cười nửa miệng nhìn Nhị Cường rối nói: "Không sao đâu, người không cần phải đi thanh lâu, những việc còn lại cứ làm theo kế hoạch, có vấn đề gì không?”
Nhị Cường vội vàng lắc đầu, cười nói: "Không có vấn đề, ngươi yên tâm, việc này ta sẽ lo liệu, ta nhất định sẽ giải quyết giúp ngươi."
Cố An Nhiên mỉm cười, lấy ra một túi bạc từ trong túi vải đưa cho Nhị Cường: "Ngươi cầm lấy số tiên này, mấy ngày nay ngươi và Du Nương đã vất vả rồi."
Nhị Cường xua tay nói: "An Nhiên cô nương, số tiền lần trước ngươi đưa cho ta vẫn chưa tiêu hết!"
Cố An Nhiên nói: "Nhiệm vụ lần này của ngươi sẽ phải tiêu tốn không ít bạc, nếu không tiêu hết thì ngươi mua một mấy bộ y phục cho mình và Du Nương, cũng mua một ít trang sức cho Du Nương."
Cố An Nhiên nói xong, đi ra tiểu viện Đào Vong Đường, không cho Nhị Cường có cơ hội từ chối.
Hôm nay nàng còn muốn đi một chuyến tới phủ A Ly.
Nhị Cường làm việc cực kỳ hiệu quả, chỉ trong vòng ba ngày, người người đều biết công chúa Trữ Nhạc chính là kẻ gây ra cái chết của Ngũ tiểu thư phủ Nghi Vương.
Trong trà lâu tửu quán, những thực khách lúc trà dư tửu hậu, đều thì thâm bàn tán chuyện này.
Bởi vì phủ công chúa đã được dọn dẹp xong, công chúa Trữ Nhạc xin lệnh của hoàng đế xong, cùng một đám người khua chiêng giống trống xuất cung.
Vừa bước vào phủ công chúa, nàng ấy đã bị không khí xa hoa bên trong hấp dẫn, lúc trước nàng ấy chỉ là một công chúa không được sủng ái, mặc dù là công chúa chí tôn cao quý, nhưng cũng chưa nhìn thấy nhiều đồ vật tốt như vậy.
Tuy nhiên, bây giờ bởi vì mẫu phi nàng ấy được sủng ái nên độ đạc trang trí trong phủ công chúa này vô cùng xa hoa, các loại đồ dùng lưu ly cần cái gì có cái đó.
Nhũ mẫu của công chúa nói: "Điện hạ, người có hài lòng với phủ công chúa không? Chiêu Nghi nương nương nói, nếu công chúa không hài lòng thứ gì thì cứ nói, nương nương nhất định sẽ giúp người sắp xếp phủ công chúa tốt nhất."
Công chúa Trữ Nhạc mỉm cười xua tay, hài lòng nói: "Không cần làm phiền mẫu phi, như thế này đã là rất tốt rồi."
Công chúa Trữ Nhạc đang nói chuyện với nhũ mẫu thì quản gia phủ công chúa đột nhiên đi tới.
Vẻ mặt hắn ta có chút mất tự nhiên hành lễ nói: "Lão nô thỉnh an công chúa Trữ Nhạc."
Nhũ mẫu tỏ vẻ không vui trừng mắt nhìn quản gia: "Công chúa không tuyên triệu, ngươi vội vội vàng vàng chạy tới làm gì?"
Quản lý lau mồ hôi trên trán, nói: "Bẩm, vừa rồi người được phái đi mua hàng cho phủ công chúa trở vê, bọn họ nói bên ngoài có mấy tin đồn..."
"Tin đồn gì?" Công chúa Trữ Nhạc quay đầu lại, cau mày nhìn quản gia.
Nàng ấy cảm thấy tin đồn này chắc chắn có liên quan đến mình, nếu không quản gia cũng sẽ không sốt ruột như vậy.
Quản gia sợ công chúa Trữ Nhạc trách tội,'bụp" một tiếng quỳ xuống đất.
"Công chúa điện hạ, người bên ngoài đều nói, Ngũ tiểu thư phủ Nghi Vương là bị người hại chết." Công chúa Trữ Nhạc to ra kinh hãi, dường như có chút không đứng vững, lùi về phía sau hai bước: "Cái gì? Ai to gan như vậy, dám vu cáo bản công chúa?”
"Bắt hết những kẻ dám vu khống bản công chúa, nghiêm hình tra tấn." Công chúa Trữ Nhạc ra lệnh.
Quản gia cắn răng tỏ vẻ khó xử nói: "Công chúa điện hạ, bây giờ toàn bộ người ở Tuyên Thành đều đang bàn luận, chỉ sợ không bắt hết được!"
Công chúa Trữ Nhạc sắc mặt tái nhợt nói: "Chuyện này nếu truyền đến tai phụ hoàng và hoàng thúc thì không xong rồi!"