Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 687 - Chương 687: Biến Mất Trong Không Khí. (1)

Chương 687: Biến Mất Trong Không Khí. (1) Chương 687: Biến Mất Trong Không Khí. (1)Chương 687: Biến Mất Trong Không Khí. (1)

Bốn năm ngày trôi qua, thuộc hạ của hoàng đế đã thông báo kết luận điều tra của bọn họ.

Hoàng đế nghe xong lời này, sắc mặt nghiêm nghị, đặt công việc triều chính trong tay xuống, đi tới cung của Lưu Chiêu Nghi.

Khi hắn ta đến cung Lưu Chiêu Nghi, mẫu thân hai người đang chuẩn bị dùng bữa trưa.

Nhìn thấy hoàng đế tới, Lưu Chiêu Nghi cùng công chúa Trữ Nhạc đứng lên chào hỏi: "Hoàng thượng, sao người lại tới đây?"

"Người đã dùng bữa trưa chưa?” Lưu Chiêu Nghi mỉm cười ôn hòa, ân cần hỏi han.

Hoàng đế nhíu mày, lắc đầu nói: "Trẫm bận việc triều chính, còn chưa ăn cơm, đến cung nàng dùng bữa với hai mẫu tử nàng."

Lưu Chiêu Nghị mỉm cười, sau đó nói với cung nữ chưởng sự bên cạnh: "Nói nhà bếp chuẩn bị thêm mấy món hoàng thượng thích ăn."

Hoàng đế xua tay ngăn cản: "Thôi bỏ đi, không cần phiền toái nữa, cứ ăn như vậy đi."

Ma ma cung kính đáp: "Vâng, thưa bệ hạ." Sau đó bà ấy vội vàng đi lấy thêm bát đũa cho hoàng đế.

Đến đại sảnh, hoàng đế vừa ngồi xuống, nhìn đồ ăn trên bàn noi"Tram không ngờ khẩu vị của Chiêu Nghi lại giống hoàng đệ như vậy, trong số này rất nhiều món ăn hắn thích ăn."

Lưu Chiêu Nghi chỉ cảm thấy tim mình đập thình thịch, sau đó cười hỏi: "Hoàng đế có nhiều huynh đệ như vậy, ngài đang nói đến ai?"

"Hơn nữa món ăn này được làm theo khẩu vị của Trữ Nhạc!"

Hoàng đế thản nhiên nói: 'Đương nhiên là Nghỉ Vương, thân đệ đệ của trẫm."

Ánh mắt ma ma chưởng sự hơi lóe lên, cả người lùi lại một chút, để cho hoàng đế và Chiêu Nghi có không gian ăn uống tương đối yên tĩnh.

Công chúa Trữ Nhạc gần đây thường xuyên gặp ác mộng, trạng thái tinh thân rất kém, sắc mặt tái nhợt ốm yếu.

Hoàng đế liếc nhìn công chúa Trữ Nhạc, quan tâm hỏi: "Sao rồi? Ở trong cung mấy ngày nay tâm tình có tốt hơn chút nào không?"

Trữ Nhạc khẽ gật đầu nói: "Nhi thân không gặp quỷ nữa, chỉ là thỉnh thoảng gặp ác mộng thôi."

Hoàng đế không hài lòng nói: "Đã gặp ác mộng, sao thái y không kê cho ngươi thuốc an thân?"

Công chúa Trữ Nhạc đáp: "Thái y có kê đơn, nhưng không có tác dụng."

Hoàng đế nói: "Vậy nhất định là thái y kia vô dụng, tram sẽ phái một thái y khác đến xem bệnh cho ngươi."

Công chúa Trữ Nhạc nói lời tạ ơn: "Tạ ơn phụ hoàng, chỉ là nhi thân muốn hỏi việc điều tra chuyện ma quỷ ở phủ công chúa tiến hành như thế nào rồi?"

Mấy ngày nay, công chúa Trữ Nhạc đã khôi phục thần trí lại một chút, cảm thấy chuyện này có thể là do người làm.

Ngoài ra, Lưu Chiêu Nghị luôn nói với nàng ấy như vậy, cho nên nàng ấy cũng dần dần tin rằng chuyện ma quỷ là do con người làm ra.

Tuy nhiên, lời nói của hoàng đế lại khiến trái tim của công chúa Trữ Nhạc rơi xuống đáy lần nữa.

"Trẫm đã phái người đi tra xét, bên trong thiên điện của ngươi không có gì dị thường, cũng không có những thứ giống như ngươi nói, ngươi không cần làm ầm lên nữa."

"Mấy ngày trước, trẫm nghĩ ngươi thường xuyên gặp ác mộng cho nên mới xuất hiện ảo giác."

Công chúa Trữ Nhạc vốn đã tin rằng chuyện này là do người làm, cảm thấy tâm lạnh đi một nửa.

Loại cảm giác chân thật đó và mùi máu tanh nồng nặc, làm sao có thể là giả được?

Công chúa Trữ Nhạc ăn bữa này không vui vẻ gì, hoàng đế nhìn thấy bộ dạng nàng ấy như vậy có chút không vui.

Nhưng vì nể mặt Lưu Chiêu Nghi, hắn ta cũng không nói thêm gì.

Nhưng mà Lưu Chiêu Nghi lại rất lo lắng.

Trong phủ của Dạ Tu Mặc, Cố An Nhiên nép vào trong ngực hắn hỏi: "Thế nào rồi? Cá đã cắn câu chưa?”

Dạ Tu Mặc nhướng mày nói: "Nàng muốn làm gì?

Cố An Nhiên vẻ mặt thâm sâu nói: "Ta tự có sắp xếp, chỉ cần chàng chuẩn bị những người cần chuẩn bị là được."

"Cũng nên thu lưới rồi." Dạ Tu Mặc nhẹ nhàng nói.

Đêm đã khuya, đã đến giờ Tý, đèn đường trong cung đã tắt, các cung cũng chỉ thắp lên những ngọn nến yếu ớt.

Cố An Nhiên lặng lẽ không một tiếng động tiến vào hoàng cung, mặc bộ trang phục Du Nương đã mặc mấy ngày trước.
Bình Luận (0)
Comment