Chương 688: Biến Mất Trong Không Khí. (2)
Chương 688: Biến Mất Trong Không Khí. (2)Chương 688: Biến Mất Trong Không Khí. (2)
Nàng đến cửa thiên điện của Lưu Chiêu Nghị, đầu tiên là lặng lẽ đánh ngất xỉu tất cả những người hầu trực đêm.
Sau đó, nàng đẩy cửa đi vào trong phòng của công chúa Trữ Nhạc, thổi tắt gần như toàn bộ ngọn nến chiếu trong phòng, chỉ để lại một ngọn nến xa xa, giọng điệu tram thấp nói: "Trữ Nhạc... Trữ Nhạc... ngươi đền mạng cho ta, dan mạng cho ta."
Công chúa Trữ Nhạc vốn đang chìm sâu trong cơn ác mộng, cực kỳ khổ sở, đột nhiên mở mắt ra.
Vừa mở mắt ra đã nhìn thấy Ngũ tiểu thư phủ Nghi Vương mặc đồ màu đỏ, sắc mặt tái nhợt, đôi mắt đẫm máu!
"Aaaa af" công chúa Trữ Nhạc sợ hãi gào lên.
Các cung nữ và thị vệ bên ngoài hoàn toàn không có phản ứng gì, nhưng Lưu Chiêu Nghi và hoàng đế trong đại điện lại bị tiếng hét của công chúa Trữ Nhạc đánh thức, bọn họ mặc quần áo đi về phía chỗ ở của công chúa Trữ Nhạc.
Bọn họ không có thời gian quan tâm đến các ma ma và cung nữ đang nằm trên mặt đất, đi thẳng đến điện của công chúa Trữ Nhạc.
Cố An Nhiên đang ở trước mặt công chúa Trữ Nhạc nghe được động tĩnh, cười nhạt một tiếng, sau đó sử dụng dị năng không gian.
Sau khi dịch chuyển, Cố An Nhiên đi đến góc tường, nhưng cố tình để lộ góc áo màu đỏ.
Lần này cho dù là thần tiên tới nói với nàng ấy đây là người làm, không phải ma quỷ, công chúa Trữ Nhạc cũng sẽ không tin.
Dù sao, con người không có khả năng làm ra chuyện này.
Cố An Nhiên vừa mới "biến mất", cánh cửa cọt kẹt mở ra.
Lưu Chiêu Nghi chạy đến bên giường công chúa Trữ Nhạc, ôm công chúa Trữ Nhạc vào lòng nói: "Không sao đâu, có mẫu phi ở đây."
"Mẫu phi ở đây, có chuyện gì thế?"
Công chúa Trữ Nhạc chỉ vào một góc tối nói: "Mẫu phi, thật sự có quỷ, ngay tại chỗ ấy!"
"Vừa rồi nàng ta vẫn ở trước mặt con, nhưng chỉ trong chớp mắt, nàng ta đã trốn tới đó."
Hoàng đế không tin vào chuyện ma quỷ, Lưu Chiêu Nghị cũng không tin, đều nhìn về phía ngón tay của công chúa Trữ Nhạc.
Quả nhiên, bọn họ nhìn thấy góc áo màu đỏ, vốn là bộ y phục yêu thích của Ngũ tiểu thư phủ Nghi Vương.
"Ha ha... Ha ha..." Một tiếng cười rùng rợn vẫn tiếp tục phát ra từ trong góc. Hoàng de lúc này đã toát mồ hôi lạnh, nhưng Lưu Chiêu Nghi lại tương đối bình tĩnh.
Bà ấy hét lớn một tiếng: "Người nào ở đây giả thần giả quỷ? Nếu đi ra, còn có thể cho ngươi toàn thây. Nếu đợi Cấm Vệ quân tới, ngươi nhất định sẽ chết không yên lành."
Cố An Nhiên đeo máy đổi giọng cười nhạt nói: "Ha ha ha hal Chỉ sợ các ngươi không có bản lĩnh này."
Sau đó, nàng "lo lửng" ra khỏi góc tường, biến mất ngay trước mặt Lưu Chiêu Nghị và hoàng đế.
Nàng tiến không gian.
Lưu Chiêu Nghi dù bình tính đến mấy cũng không thể kiềm chế được vào lúc này.
Al Bà ấy và Trữ Nhạc đồng thanh kêu lên một tiếng.
Hoàng đế đương nhiên không dám ở lại trong công chúa Trữ Nhạc cung, hiện tại nếu có người nói với hắn ta trong cung không có quỷ, hắn ta cũng sẽ không tin.
"Đi, đưa nàng tới tẩm cung của trẫm."
Sau đó, hai người đỡ công chúa Trữ Nhạc đi vê cung mình, khi gặp đám thị vệ đang tuần tra ban đêm, hoàng đế sai mấy người hộ tống mình hồi cung, còn những người khác được sắp xếp đi điều tra thiên điện của Lưu Chiêu Nghi.
Mà Cố An Nhiên thừa dịp mọi người đi hết, ra khỏi cung Lưu Chiêu Nghi, bị Dạ Tu Mặc đưa ra khỏi cung.
Nàng và Dạ Tu Mặc đã lên kế hoạch, đã tiến thêm một bước nữa trong việc diệt trừ Nghi Vương.
Thực ra, giết chết Nghi Vương chưa bao giờ là một nhiệm vụ khó khăn đối với Dạ Tu Mặc và Cố An Nhiên.
Tuy nhiên, cả Dạ Tu Mặc và Cố An Nhiên đều hy vọng hoàng đế sẽ tự mình làm điều này, điều này, như vậy sẽ hủy hoại chút uy vọng cuối cùng của hoàng đế nước Đại Tuyên.
Đến lúc đó, Tuyên Thành đổi chủ, đám đại thần và bách tính sẽ không khó chấp nhận.