Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 69 - Chương 69: Bắt Được (2)

Chương 69: Bắt Được (2) Chương 69: Bắt Được (2)Chương 69: Bắt Được (2)

Vẻ mặt thôn trưởng Triệu tưởi cười: "Đúng, vị binh gia này nói rất đúng, người cầm đầu đó là một cô nương, trên người nàng có rất nhiều tiên bạc và lương thực, hơn nữa nàng rất giỏi săn thú, trên đường chạy nạn ăn thịt mỗi bữa, khả năng bắn cung cũng tốt."

Thế nhưng thôn trưởng Triệu chưa nói ra chuyện một mình Cố An Nhiên giết mười mấy tên cướp cưỡi ngựa.

Không phải hắn ta có lương tâm nên không nói, mà hắn ta sợ sau khi hắn ta nói Cố An Nhiên rất lợi hại, những người này không dám di bắt bọn họ.

Một số nữ nhân Triệu gia thôn cũng nói: "Đúng vậy, cô nương kia không chỉ vô cùng giỏi bắn cung, mà dáng dấp còn vô cùng đẹp."

Vừa nói như vậy, Ma Tử và người dẫn đầu kia càng động tâm hơn.

Tê Vương ra cho bọn hắn hai nhiệm vụ, một là tìm nhiều người có tài bắn cung cao siêu, một là tìm thêm nhiều mỹ nhân đưa lên giường của hắn ta.

Tên dẫn đầu kia nhìn Triệu thôn trưởng một cái: "Bọn họ đi hướng nào? Nếu bắt được, khi đến địa bàn của Tê Vương, ta bảo bọn họ an bài công việc binh sĩ nấu cơm cho ngươi, không cần ra trận giết địch."

Thôn trưởng Triệu nghe thế, lập tức vui mừng khôn xiết: "Bọn họ đi về biên giới phía Nam, các ngươi dọc theo ngã ba đường ngày hôm qua mà đuổi theo, cưỡi ngựa thì có thể đuổi kịp nhanh hơn.”

Người dẫn đầu nhìn Ma Tử một cái: "Ta tự dẫn người đuổi theo, ở đây giao cho ngươi."

Nói xong, ra khỏi doanh trướng, sau khi Ma Tử nhìn Triệu thôn trưởng một cái, cũng chạy chậm theo ra ngoài.

Hắn ta hỏi nhỏ dẫn đầu: "Tên họ Triệu kia, chúng ta thực sự đưa hắn đến địa bàn của Tề Vương sao?"

Ma Tử biết, tên thôn trưởng Triệu này không từ thủ đoạn, tính tình nham hiểm, nếu có một ngày vượt qua mình, thì chắc chắn sẽ tìm mình báo thù.

Không bằng bây giờ đã làm thì làm cho xong, khiến hắn ta không có ngày trở mình.

Dẫn đầu hơi nghiêng đầu: "Bây giờ Te Vương đang cần người, tuy lớn tuổi, nhưng cũng coi như là quyên góp một người.

Ma Tử không cam tâm cứ buông tha thôn trưởng Triệu như vậy: "Có thể những người chạy nạn này, đều là thân thích quê nhà của hắn ta, nhưng hắn ta nói bán là bán ngay, người như thế đến quân doanh, ngộ nhỡ bị quân địch bắt, vì tính mang cua minh, chac chan se ban cac huynh de triệt để."

Người dẫn đầu im lặng một hồi, khẽ nói: "Tìm một chỗ mà làm, nhớ kỹ làm cho sạch sẽ chút, đừng để bọn người cùng thôn thấy."

Ma Tử nịnh nọt nói: "Bạch thống lĩnh, thuộc hạ biết rồi, chuyện này cứ giao cho ta làm."

Bạch thống lĩnh ngưng một lát rồi hỏi: "Tình trạng của đội ngũ chạy nạn kia thế nào?"

Ma Tử biết đây là Bạch thống lĩnh muốn biết nam nhân trong đội ngũ chạy nạn có nhiều hay không.

Hắn ta nhớ lại một chút mới nói: "Nam nhân khoảng gần một nửa, còn lại là người già, trẻ em và nữ nhân."

"Được rồi, ngươi đi làm việc đi." Bạch thống lĩnh phất tay cho Ma Tử rời đi.

Tuy rằng người cùng thôn nói tài bắn cung của nữ nhân đó lợi hại, thế nhưng phần lớn những thôn dân kia không có kiến thức, chưa được thấy bao nhiêu người lợi hại.

Nữ nhân thôi, có lợi hại hơn nữa thì cũng có thể lợi hại tới đâu?

Hơn nữa trên người những người chạy nạn đó không có vũ khí gì, người già và trẻ con lại nhiều, bản thân dẫn theo ba bốn mươi người, chắc chắn có thể một lưới bắt hết đám người này. Đến lúc do đưa tất cả nam nhân đến quân doanh cho đủ số, người già và trẻ em ở lại hâm mỏ đào quặng, nữ nhân thì có thể tặng một ít cho quân doanh.

Các huynh đệ ở quân doanh nghẹn đã lâu, không còn dễ quản lý, nên phải tìm nữ nhân để giải tỏa.

Nghĩ đến đây, hắn ta lập tức chọn bốn mươi người, đều cưỡi ngựa, do người trong đội ngũ hôm qua của Ma Tử dẫn đội truy đuổi dọc theo con đường nhỏ hôm qua.
Bình Luận (0)
Comment