Chương 706: Dân Trong Thành Tranh Giành Nguồn Nước (3)
Chương 706: Dân Trong Thành Tranh Giành Nguồn Nước (3)Chương 706: Dân Trong Thành Tranh Giành Nguồn Nước (3)
Điều này làm cho trưởng thôn Ô Thôn cảm thấy rất khó xử.
Thế nhưng, dẫu gì cũng là người trong thôn của mình, nếu phải chịu trách nhiệm, thì cũng là mọi người phải cùng nhau chịu trách nhiệm.
Hai tên nam tử đã đào nguồn nước cũng bước ra, cúi đầu xin lỗi: "Xin lỗi, ta cho rằng không phải vụ mùa, dù có đào nguồn nước của các ngươi cũng sẽ không ảnh hưởng gì mấy tới các ngươi."
Nhưng cũng không thể làm như thế này được, nếu muốn mượn, vậy phải hỏi xin mượn rõ ràng, chứ không phải đào trộm như thế.
Lúc người phụ nhân kia xông lên định nói gì đó thì trưởng thôn Ô Thôn lại ngăn bà ta lại: "Ngươi đi ra đằng sau đợi đi, đừng nói gì nữa."
Cố An Nhiên thấy cách thôn trưởng làm việc cũng coi như tạm ổn, bèn hỏi: "Nếu đã không phải là vụ mùa, vậy các ngươi đào nguồn nước là vì sao?"
Thôn trưởng Ô thôn trả lời: "Thành chủ đại nhân có điều không biết, người trong thôn chúng ta, trước kia đều sống ở bên hồ, lấy nghề đánh cá để kiếm sống, ngày tay tuy rằng có trồng trọt, nhưng vẫn luôn nhớ đến những ngày tháng bên hồ nước kia." "Vừa hay, vùng đất ma thôn chúng ta được chia có một cái hô nước nhỏ, ta muốn nhờ người sửa sang lại, mở rộng ra, mua ít giống cá thả nuôi, cũng coi như tăng thêm một khoản thu nhập cho thôn."
"Chỉ là, nếu chỉ dựa vào nguồn nước mà thôn chúng ta được chia thì có phân không đủ, cho nên mới có chuyện muốn mượn nguồn nước từ nơi khác.'
Cố An Nhiên hiểu rõ gật đầu: "Hành động xây hồ nuôi cá của các ngươi, ta tán thành, chẳng qua nếu đã là mượn, vậy phải thông báo cho người bị mượn một tiếng, nếu không thì không thể nào nói nổi."
Thôn trưởng Ô Thôn gật đầu như giã tỏi: "Vâng vâng vâng, thành chủ đại nhân nói rất đúng."
"Chuyện lần này, đúng là chúng ta làm không đúng, chúng ta thành thật xin lỗi."
Nói xong, trưởng thôn Ô Thôn quay sang nhìn Lý Kim Quang, trịnh trọng xin lỗi.
Lý Kim Quang vội vàng xua tay: "Không cần làm thế đâu, nguồn nước này cho các ngươi mượn dùng cũng được."
Ông ấy gọi người tới đây, chính là vì cảm thấy hành vi của bọn họ không thỏa đáng, chứ không phải không chịu cho bọn họ mượn nguồn nước.
Thôn trưởng Ô Thôn liên tục nói lời cảm ơn: "Cảm ơn! Cảm ơn!" Lý Kim Quang phat phất tay, ý bảo ông ta không cần như thế: "Đây không phải là chuyện gì lớn, nhưng sau này làm gì cũng cần làm theo quy trình, nhớ báo trước một tiếng là được."
Cố An Nhiên lại hỏi: "Hiện giờ, nguồn nước trong thôn có đủ dùng không?”
Dù sao, mặc dù trong Kính Hồ cốc có hồ nước, cũng có một nguồn nước khá lớn, nhưng ngày nay thành Kính Hồ có mấy vạn người, lượng nước sinh hoạt cho người và gia súc dùng, cộng thêm các khoản tiêu nước khác, tính ra cũng không ít.
Lý Kim Quang và trưởng thôn Ô Thôn đồng thời gật đầu nói: "Nước vẫn đủ dùng."
Thôn trưởng Ô Thôn nói tiếp: "Chúng ta chỉ cần tích trữ nước cho ao cá là xong, sau đó không cần phải mượn nguồn nước nữa."
Cố An Nhiên nắm chặt hai tay, hiểu rõ: "Ta biết rồi, các ngươi đi làm việc đi."
Người Ô Thôn có được ngưồn nước, thôn trưởng nhà mình cũng không bị người ta gây khó xử, tất cả đều vui vui mừng mừng về nhà.
Đại Cường sờ sờ cái đầu trơn bóng của mình, hỏi: "Kim Quang thúc, chẳng phải trong thôn của chúng ta cũng có một vũng nước sao? Chi bằng chúng ta cũng cải tạo nó, biến nó thành ao cá đi, dẫu rằng chỉ đủ cho người trong thôn mình ăn, nhưng thế cũng là tốt lắm rồi!"
Lý Kim Quang cảm thấy đề nghị này của Đại Cường không tồi: 'Ừ, ta cũng cảm thấy khả thi, bắt đầu từ ngày mai, mỗi hộ sẽ cử ra một người đi tu sửa lại ao cá."
Những người khác trong thôn cũng không có ý kiến, dù sao món cá tươi hầm canh phải gọi là ngon tuyệt!
Tuy rằng, cá do Cố An Nhiên nuôi ở Kính Hồ, nàng có cho phép bọn họ đi bắt ve ăn, nhưng bọn họ không tiện chiếm lợi của Cố An Nhiên, nói chung tự mình là ao cá nuôi cá vẫn sẽ tốt hơn.