Chương 705: Dân Trong Thành Tranh Giành Nguồn Nước (2)
Chương 705: Dân Trong Thành Tranh Giành Nguồn Nước (2)Chương 705: Dân Trong Thành Tranh Giành Nguồn Nước (2)
Nhưng lần này, Cố An Nhiên đến chỗ ở của bọn Đại Cường lại khác một trời một vực so với bộ dáng an ổn trước kia.
Bởi vì trước cửa nhà của Lý Kim Quang ở ngay sát vách đang có một đống người vây quanh, bọn họ ồn ào tựa như đang cãi nhau.
Cố An Nhiên còn chưa kịp bước vào cửa nhà Đại Cường, bèn đi về phía cửa nhà Lý Kim Quang, cao giọng hỏi: "Các ngươi đang ầm ï cái gì thế? Sao lại cãi cọ ồn ào vậy hả?”
Đám người ồn ào kia lập tức an tĩnh lại, đồng loạt quay sang nhìn Cố An Nhiên rồi hành lễ: "Bái kiến thành chủ đại nhân."
Cố An Nhiên nhìn mọi người, khẽ gật đầu nói: "Ừ, các ngươi đang ầm ï cái gì thế?"
Lý Kim Quang có chút ngượng ngùng cười cười: "An Nhiên nha đầu, sao ngươi lại tới đây? Chỗ của chúng ta chẳng qua chỉ là chút việc nhỏ mà thôi, không cần làm phiền ngươi cố ý tới đây một chuyến đâu."
Cố An Nhiên nhún nhún vai nói: "Ta cũng không cố ý tới xử lý riêng chuyện của các ngươi, ta chỉ muốn đến thăm đứa trẻ nhà Đại Cường thôi."
Lúc này, Đại Cường từ trong đám người xông ra, tức giận cáo trạng: "An Nhiên, bọn người ở Ô Thôn chưa được chúng ta đồng ý mà đã đi đào nguồn nước của chúng ta rồi."
"Lúc trước hoa màu cần nước, bọn họ từng lén đào một lần, làm chúng ta bị khô héo không ít lúa, nhưng mà nể tình bọn họ lần đầu vi phạm cho nên mới không trách bọn họ, đã thế còn chia một ít nguồn nước của chúng ta ra ngoài giúp bọn họ khắc phục tình trạng khẩn cấp."
"Nhưng bây giờ không phải là mùa trồng trọt, mà bọn họ lại lén lút đào trộm nguồn nước này đi"
Nguồn nước ở thành Kính Hồ, theo lý mà nói mỗi thôn đều có một cái, không tồn tại chuyện cần phải đi đào nguồn nước của thôn khác.
Cho nên người Ô Thôn làm ra chuyện này là không hợp với quy củ, vì thế Lý Kim Quang mới gọi trưởng thôn Ô Thôn tới, muốn gặp mặt đối chất.
Người dân của Ô Thôn, sợ thôn trưởng nhà mình gặp chuyện không may bị người ta chèn ép, cho nên mới tụ tập thành đàn dắt nhau qua đây.
Cố An Nhiên quay đầu nhìn Lý Kim Quang, như muốn nhận được một đáp án khẳng định từ chỗ ông ấy.
Dù sao, kiểu người như Đại Cường làm việc thì được, nhưng đối với mấy việc như truyền lời, Cố An Nhiên không có biện pháp cam đoan trăm phần trăm tin tưởng hắn ta.
Lý Kim Quang xoa xoa tay, gật đầu nói: "An Nhiên nha đầu, chuyện quả thực là thế, nhưng chúng ta có thể tự giải quyết."
Lúc này, một người phụ nhân hơi lớn tuổi một chút của Ô Thôn hỏi: "Không phải chúng ta chỉ mượn chút nước của các ngươi thôi sao? Vụ mùa còn cho mượn được, sao giờ vụ mùa sắp tới rồi, các ngươi lại không chịu cho mượn?”
"Ta thấy rõ ràng là do các ngươi keo kiệt, đã thế còn xưng hô với thành chủ là nha đầu nữa chứ, tính móc nối quan hệ để chèn ép người ta chứ gì!"
Mặc dù Lý Kim Quang là một người có đầu óc rất thanh tỉnh, nhưng gặp phải loại người ngang ngược không nói lý như thế này, ông ấy lại không có cách nào cả.
Bị lời của phụ nhân này chặn họng, Lý Kim Quang cũng cảm thấy mình cứ há miệng ngậm miệng lại gọi Cố An Nhiên là nha đầu, việc này có phần không ổn lắm.
Trong lúc nhất thời, ông ấy xấu hổ đỏ bừng mặt, bất an nói: "Thành chủ đại nhân, là ta đường đột."
Cố An Nhiên mím môi nói: "Người không cần như thế, trước kia gọi như thế nào, sau này hãy cứ gọi như thế ấy."
Thôn trưởng Ô Thôn nói: "Câm miệng! Việc này vốn là chúng ta có điều muốn cầu người ta."
Đại Cường trợn trắng mắt: "Thế à? Thế mà ta lại không nhìn ra các ngươi có điều muốn cầu chúng ta đấy, chẳng phải các ngươi đã trực tiếp đào luôn hay sao?”
Thôn trưởng Ô Thôn vội vàng nhận lỗi: "Xin lỗi, việc này chúng ta làm không đúng."
Người trực tiếp đào nguồn nước chính là hai đứa con trai của người phụ nhân kia, nhưng mấy tên đó nói chắc như đinh đóng cột cam đoan với trưởng thôn, rằng đã tìm được nguồn nước mới, không ngờ lại là đào nguồn nước hiện có của người ta.
ebooshop.vn ebook truyện dịch giá rẻ 20k