Chương 727: Xử Lý Kẻ Hạ Độc (2)
Chương 727: Xử Lý Kẻ Hạ Độc (2)Chương 727: Xử Lý Kẻ Hạ Độc (2)
Dẫn dầu là trại chủ của Khê Cốc Trại, hắn ta cho rằng dù sao Cố An Nhiên cũng là người đứng đầu của một thành, giết một người có thể là vì lập uy, sẽ không có khả năng làm ra loại chuyện quá mức tàn ác được.
Chỉ có điều, vừa mới tới mảnh đất hoang này, trại chủ của Khê Cốc Trại lập tức biết là mình đã nghĩ sai rồi.
Ở đây tràn ngập màu đỏ của máu tươi, những người tham gia vào vụ hạ độc đã nằm la liệt trên mặt đất với khuôn mặt dữ tợn.
Đám máu ngấm vào trong đất bùn, cũng nhuộm bùn đất thành màu đậm hơn.
Hắn ta biết, hắn ta đã nghĩ sai về nữ nhân trước mặt này, đây là thành chủ của thành Kính Hồ, có lẽ cho tới tận bây giờ cũng chưa bao giờ cân nhắc đến vấn đề thanh danh của mình, nếu không cũng sẽ không làm ra loại chuyện ác độc như vậy.
Hắn ta muốn chạy trốn, chỉ tiếc là đã muộn.
Những người mới tới này đã bị nhóm người của Ân Tuần bao vây.
Vị trại chủ của Khê Cốc Trại kia cố làm ra vẻ bình tĩnh nói: "Thân là thành chủ của thành Kính Hồ, mà ngươi lại làm việc như vậy sao?"
"Nếu như dân chúng của thành Kính Hồ biết được ngươi giải quyết mọi chuyện như thế, liệu có còn tôn trọng ngưỡng mộ ngươi nữa hay không?”
Cố An Nhiên hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi hắn ta: "Ngươi không cần phải nói nhảm, hành động lần này của ta chính là để bảo vệ người dân của thành Kính Hồ."
"Nếu như ngay cả điều này mà bọn họ cũng không hiểu được, tất nhiên cũng không xứng làm dân chúng trong thành Kính Hồ của ta."
"Các ngươi đã có gan hạ độc vào trong nguồn nước của thành Kính Hồ, thì phải có nhận thức về hậu quả phải gánh chịu."
"Mà những người đang nằm dưới đất này, chính là kết cục của các ngươi." Cố An Nhiên chỉ tay vê phía những người nằm trên mặt đất nói.
Tên biểu đệ của người lần trước gây chuyện của thôn Hoa Khê cũng có mặt, giờ phút này lại cun cút như chim cút, không dám ho he tiếng nào.
Cố An Nhiên nhìn Ân Tuần rồi ra lệnh: "Ra tay!"
Ân Tuần và binh lính dưới trướng hắn ta không nương tay, vung kiếm nhanh nhẹn cắt đứt cổ của những người này.
Hạ độc vào trong nguồn nước, đó là một chuyện cực kỳ cực kỳ độc ác.
Nếu không phải là thành chủ cố ý dặn dò, nước dẫn từ bên ngoài vào chỉ được dùng cho ao ca va cac hoat dong sinh hoat khac, thi thanh Kính Hồ sẽ xảy ra chuyện lớn rồi, thứ bị chết cũng không chỉ đơn giản là lũ cá như vậy.
Đợi đến khi những người này đều đã tắt thở, An Tuần hỏi Cố An Nhiên: "Còn lại mấy trăm người của Khê Cốc Trại thì giải quyết như thế nào?”
Cố An Nhiên hơi suy nghĩ rồi nói: "Tới Khê Cốc Trại một chuyến, ta đi xem tình hình một chút."
Sau khi cả nhóm người tuân lệnh, ồn ào đi theo phía sau Cố An Nhiên, đi về phía Khê Cốc Trại.
Khi đến Khê Cốc Trại, già trẻ lớn bé đều như con kiến bò trên chảo nóng, tập trung ở cổng trại đi tới đi lui.
Nhìn thấy đoàn người của Cố An Nhiên tới, ai cũng biến sắc.
Sau đó, dưới sự lãnh đạo của nhị trại chủ, tất cả đồng loạt quỳ xuống: "Xin thành chủ tha cho chúng ta một mạng!”
"Mấy người chúng ta thật sự cũng không biết gì hết."
Ý tưởng quản lý trại của trại chủ và nhị trại chủ không hề giống nhau.
Trại chủ thích dùng bánh vẽ, nhưng không phải tất cả mọi người đều là đồ ngu, thời gian lâu kiểu gì cũng sẽ phát hiện ra thứ gì đó. Cho nên, người thật lòng đi theo trại chủ, cũng chỉ có khoảng mấy chục người, vừa rồi đều đã bị nhóm Cố An Nhiên giết hết sạch.
Nhưng mà nhị trại chủ này, càng hi vọng yên tâm phát triển ở đây, hắn ta không hề muốn đối địch với thành Kính Hồ, thậm chí còn muốn sau này có thể hợp tác với thành Kính Hồ.
Chỉ có điều lần này trại chủ dẫn người hạ độc vào nguồn nước của thành Kính Hồ, hắn ta biết bọn họ không thể nào nhận được sự tin tưởng của thành Kính Hồ nữa, trước mắt có thể tha cho bọn họ một mạng đã là tốt lắm rồi.