Chương 737: Xin Thành Chủ Đại Nhân Đồng Ý (2)
Chương 737: Xin Thành Chủ Đại Nhân Đồng Ý (2)Chương 737: Xin Thành Chủ Đại Nhân Đồng Ý (2)
Thật ra thì, Nhị Cường cũng biết nhiệm vụ lần này, chắc chắn có rất nhiều nguy hiểm, hắn ta sợ Đại Cường xảy ra chuyện.
Dù sao không có Cố An Nhiên ở cạnh, hắn ta hoàn toàn không có cảm giác an toàn.
Đại Cường nghĩ cũng đúng, chỉ có thể làm theo cách của Nhị Cường.
Sau khi chờ Cố Thẩm Diệp và Dạ Tu Mặc ra khỏi thư phòng của Cố An Nhiên, Nhị Cường liên tới gõ cửa.
Cố An Nhiên ngước mắt lên nhìn, cười nói: "Hai người các người tới rồi?"
Nhị Cường nghiêm mặt nói: "Thành chủ đại nhân, ta có chuyện muốn xin."
Cố An Nhiên bất lực cười: "Nhị Cường, lúc không có người ngoài, ngươi không cần câu nệ như vậy."
Nhị Cường lại nói: "Nếu đã là thị vệ thân cận của thành chủ đại nhân, vậy thì phải theo quy củ của thị vệ thân cận."
Hắn ta không muốn phá lệ quá nhiều, như vậy những người khác sẽ chỉ càng thêm khinh thường hai huynh đệ bọn họ.
Cố An Nhiên thấy không khuyên được, cũng không ép nữa nhẹ giọng nói: "Vào nói di
Lúc này Nhị Cường mới nhấc chân bước vào thư phòng chắp tay nói: "Thành chủ đại nhân, ta biết thành Kính Hồ sẽ bắt tay với thành Mặc An và người những thành khác cùng nhau làm nhiệm vụ, nhiệm vụ này ta cũng muốn đi."
Ánh mắt Cố An Nhiên rơi trên người Nhị Cường, nghiêm túc nói: "Nhiệm vụ lần này chắc chắn sẽ có nguy hiểm."
Nhị Cường nghe hiểu ý lời này của Cố An Nhiên, chính là không muốn để hắn ta đi mạo hiểm.
Cho nên hắn ta trực tiếp quỳ xuống, vẻ mặt thành kính nói: "Vẫn xin thành chủ đại nhân tác thành."
Cố An Nhiên khẽ thở dài một tiếng, suy nghĩ một lúc rồi nói: "Ta đồng ý với ngươi."
"Ngươi có thể đi, nhưng phải nghe lệnh của Ám Minh và Ân Tuần."
Nhị Cường thông minh, công phu cũng không tệ, nhưng hai người này lại là tinh anh trong tỉnh anh có kinh nghiệm thi hành nhiệm vụ.
Nhị Cường vẫn cần đi theo bọn họ học hỏi.
Nghe lệnh của hai người họ cũng có thể đảm bảo độ an toàn lớn nhất cho Nhị Cường.
"Vâng, đa tạ thành chủ tác thành!" Nhị Cường hăng hái nói. Cố An Nhiên nói: "Sáng sớm mai, Am Minh và An Tuần sẽ đưa ngươi ra khỏi thành đi thi hành nhiệm vụ, nếu ngươi muốn đi theo bọn họ, vậy thì về sớm chút, làm chút chuẩn bị, lần này ở ngoài phải mất chút thời gian."
"Vâng." Nhị Cường lại chắp tay lần nữa.
Rồi sau đó, hắn ta nhìn Cố An Nhiên, có điều muốn nói lại thôi.
Cố An Nhiên còn có thể không biết tâm tư của Nhị Cường sao? Lúc này lại nói: "Ta kêu người đưa ngươi đi tìm Du Nương."
Nhị Cường gãi đầu, đỏ mặt ngượng ngùng.
Cố An Nhiên xua tay với hắn ta nói: "Được rồi, ngươi mau di nói lời từ biệt với Du Nương đi."
Nhị Cường đi theo người Cố An Nhiên sắp xếp, trước khi đi hắn ta còn nói: "Sau khi ta trở về muốn kết hôn với Du Nương luôn, xin thành chủ đại nhân hỗ trợ xem giúp có ngày nào tốt hay không."
Cố An Nhiên cũng vui vẻ làm việc này: "Ngươi yên tâm đi, chuyện này ngươi không phải lo, chuyện hôn lễ ta sẽ để Du Nương chuẩn bị trước, đợi ngươi về, là có thể làm tân lang luôn rồi."
Nhị Cường vui mừng hớn hở đi tới chỗ Du Nương.
Du Nương đang thêu túi thơm trong sân, thấy Nhị Cường tới thì rất kinh ngạc nói: "Sao chàng lại tới đây?" Nhị Cường tiếp lời nói: "Ngày mai, ta phải đi làm nhiệm vụ, hôm nay cố ý tới thăm nàng một chút."
Du Nương hơi nhíu mày nói: "Là nhiệm vụ mười hai thành phương Nam à?”
"Đúng vậy." Vẻ mặt Nhị Cường chắn chắn.
Du Nương lo lắng nói: "Nhiệm vụ này còn khá nguy hiểm, chàng nhất định phải bình an quay về."
Sau đó Ân Tuần, Am Minh còn có nhóm người Nhị Cường thu dọn hành lí của mình và đi làm nhiệm vụ.
Bởi vì Cố Thẩm Diệp đã về đến thành, nên công việc Cố An Nhiên cần phải xử lý mỗi ngày cũng không tính là quá nhiều việc.
Dạ Tu Mặc thường đến tìm gặp Cố An Nhiên và hỏi nàng muốn tổ chức một hôn lễ như thế nào.
Cố Thẩm Diệp không hề ngạc nhiên trước việc Dạ Tu Mặc thường xuyên đến thăm.