Chương 766: Đại Cường Xem Náo Nhiệt (2)
Chương 766: Đại Cường Xem Náo Nhiệt (2)Chương 766: Đại Cường Xem Náo Nhiệt (2)
"Ngươi là kẻ nào?" Thiếu nữ áo đỏ hất hàm chất vấn.
Nàng ta chắc chắn, người này nàng ta có thể bắt nạt được, bởi vì trong các đại gia tộc ở Tây Chiêu, không có ai giống như nữ tử này.
Cố An Nhiên mặt không đổi sắc, hời hợt đáp lại: " Ta là ai không quan trọng, quan trọng là viên mã não xanh lục này, ta chắc chắn phải mua được."
Hồng y nữ tử đánh giá một lượt y phục Cố An Nhiên mặc, phát hiện không phải chất liệu đặc biệt gì.
Trong mắt nàng ta có chút kinh thường nói: "Ngươi mua? Ngươi có biết thứ này bao nhiêu tiên không?”
"Ngươi không hỏi giá, đã to mồm khẳng định như vậy sao?”
Cố An Nhiên nhướng mày, nhìn trưởng quầy đang thu dọn cửa tiệm nói: "Viên mã não xanh lục này bao nhiêu tiền?"
"Hai... hai mươi vạn lượng bạc." Chủ tiệm đang dọn dẹp cửa tiệm thấy Cố An Nhiên nói chuyện với mình thì thụ sung nhược kinh đáp lại.
Cố An Nhiên hờ hững đáp: "Ta quả thực không có hai mươi vạn lượng bạc."
Tiếng Cố An Nhiên vừa rơi xuống, những nữ nhân đố ky nàng xung quanh liên "xì" một tiếng, sau đó liền nghe thấy đủ loại lời khó nghe nối tiếp nhau.
Hồng y thiếu nữ cười sáng lạn, khoanh tay nhàn nhã nói: "Ngươi không có tiền thì ra vẻ cái gì chứ?"
Cố An Nhiên vẻ mặt không đổi tìm tòi trong tay nải của mình một lát, nhưng là cảm nhận hoa văn một chút, lại cảm thấy không đúng lắm, đổi cái khác, đó là trong lòng nàng nghĩ như vậy.
Nhưng hồng y thiếu nữ lại không bỏ qua nói: "Hai mươi vạn lượng bạc đó, ngươi còn mong móc ra được trong cái tay nải rách đó của ngươi hay sao?”
Cố An Nhiên không thèm để ý đến nàng ta, dường như vẫn đang tìm kiếm cái gì trong tay nải như cũ.
Tìm mãi một lúc, nàng cầm một món đồ đưa đến trước mặt ông chủ tiệm nói: " Nhưng mà ta có cái này, có thể đổi lấy viên mã não xanh kia của ông hay không?"
Thứ mà Cố An Nhiên lấy ra là một viên ngọc được mài ra từ đá huỳnh thạch.
Lúc mạt thế, hệ thống điện lực bị sụp đổ, bọn họ nhiều lúc còn phải dựa vào huỳnh thạch để chiếu sáng. Chủ tiệm nhìn thấy viên ngọc huỳnh thạch to bằng quả trứng trên tay nàng, kích động không thôi: "Đây ... đây là dạ minh châu sao?”
Cố An Nhiên lạnh nhạt nói: " Có phải hay không, ông cứ đóng cửa lại, kéo rèm xuống là biết ngay thôi."
Chủ tiệm trang sức lập tức cho người đi làm, mà sau đó viên huỳnh thạch trên tay Cố An Nhiên ở trong bóng tối toả ra ánh sáng lung linh.
Hồng y thiếu nữ không phục nói: " Chuyện này sao có thể được? Ngươi ăn mặc rách nát như thế, viên dạ minh châu này chắc chắn là ngươi trộm được."
Cố An Nhiên cười trào phúng nói: " Tây Chiêu ở đâu ra huỳnh thạch cho ta trộm vậy?”
Tây Chiêu Quốc đối với Dạ Minh Châu vô cùng sùng bái cùng yêu thích, cũng giống như người Tuyên Quốc đối với lưu ly vậy.
Cả nước Tây Chiêu, chỉ có trong Hoàng cung mới có một viên dạ minh châu, đặt ở trong tẩm cung của Tây Chiêu Vương.
Đây cũng là tin tức mà Dạ Tu Mặc từng nói qua với nàng.
Hồng y thiếu nữ thân là công chúa, đương nhiên cũng biết những chuyện này, liền bị Cố An Nhiên làm cho tức đến ngơ người.
Nhưng mà, làm sao nàng ta có thể bỏ qua cho Cố An Nhiên được, lập tức trừng mắt ác liệt nhìn nàng, nhac tay lên liền định tát nàng.
Cố An Nhiên làm sao có thể để cho thiếu nữ này có cơ hội tát mình chứ?
Lập tức nhấc tay trái lên giữ chặt lấy bàn tay thiếu nữ đang định tát nàng, tay phải nhân lúc thiếu nữ còn chưa kịp phản ứng lại mạnh mẽ tát lên mặt nàng ta, sau đó, một cái tát còn chưa đủ, còn đổi tay tát thêm cái nữa.
Hồng y thiếu nữ bị hai cái tát của Cố An Nhiên đánh cho chết lặng, mãi một lúc sau mới phản ứng lại, nhìn về thị vệ đứng ở cửa, gào to một tiếng: " Các ngươi đều mù hết rồi sao? Còn không mau đến giúp?"
Đám thị vệ ở ngoài cửa mới định động thủ với Cố An Nhiên liên bị tập kích, đừng tên một ngã nhào ra đất, máu tươi chảy thành dòng.