Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 774 - Chuong 774: Tuong Phung (2)

Chuong 774: Tuong Phung (2) Chuong 774: Tuong Phung (2)Chuong 774: Tuong Phung (2)

Hôm nay mời một nhà Hồng Uy tướng quân đến đây cũng là để hắn và ngũ hoàng muội làm quen một phen.

Du Nương lại không biết suy nghĩ của thái tử Tây Chiêu, nàng ấy chỉ cho rằng hắn ta muốn lấy lòng Hồng Uy tướng quân mà thôi.

Có điều nàng ấy cũng không bận tâm những điều này, thứ mà nàng ấy để ý là cái khác.

Nàng ấy cắn răng nói: "Nếu tướng quân đã đến đây, ta ở biệt viện lại không đi gặp mặt, chung quy cũng không tốt."

"Ta và thái tử điện hạ cùng nhau qua đấy."

Sau đó, nàng quay đầu nói: "An Nhiên, chúng ta cùng đi."

Cố An Nhiên cảm thấy, hôm nay Du Nương có chút không bình thường, bởi vì Du Nương biết rất rõ nàng không thích lại tình huống như thế này. Hôm nay nàng ấy lại nhất quyết điểm tên muốn nàng theo cùng, chắc chắn là vì nguyên nhân nào khác.

Thế nên Cố An Nhiên cũng không cự tuyệt, nhẹ giọng đáp ứng: "Được, đều nghe công chúa hết."

Cố An Nhiên để Đại Cường yên lặng ở lại trong phòng, bản thân đi theo thái tử Tây Chiêu và Du Nương đến phòng khách. Lúc này trong phòng khách các thị nữ đang nối đuôi nhau đi vào bày biện thức ăn.

Có một nam nhân khoảng chừng năm sáu mươi tuổi đầu tóc hoa râm dẫn theo một nam một nữ đã ngồi sẵn ở trong phòng khách.

Lúc Cố An Nhiên nhìn thấy người nam nhân trẻ tuổi kia, ngoài mặt nàng điềm tĩnh nhưng trong lòng lại như mưa rền gió cuốn.

Nhị Cường... và Hồng Uy tướng quân của Tây Chiêu, sao lại trở thành người một nhà rồi?

Thế nhưng nàng kiềm chế ý nghĩ muốn lập tức làm rõ mối quan hệ này ở trong lòng, ung dung bình thản bước vào phòng khách.

Người một nhà Hồng Uy tướng quân thấy thái tử và công chúa đều đến đây đều đứng dậy hành lễ.

"Lão thần tham kiến thái tử”

Sau đó lại đánh giá trên dưới Du Nương một lượt, chắp tay nói: "Tham kiến công chúa."

Thái tử Tây Chiêu phất tay nói: "Miễn lễ"

Hắn ta nhìn về phía Cố An Nhiên nói: "Vị này là khách quý của phủ thái tử, An Nhiên cô nương."

Có điều Hồng Uy tướng quân không có nhiều hứng thú với Cố An Nhiên, chỉ tùy ý chắp tay.

Lúc Nhị Cường nhìn thấy Du Nương và Cố An Nhiên, vẻ mặt liên bắt đầu trở nên không thích hợp. Hắn ta cảm thấy đầu rất đau, cảm xúc cũng rất hỗn loạn. Chính là loại cảm giác mà muốn bắt lấy thứ gì đấy nhưng lại không bắt được.

Cả thái tử Tây Chiêu và Hồng Uy tướng quân đều chú ý đến vẻ mặt của Nhị Cường, liếc mắt nhìn Cố An Nhiên một cái thật sâu.

Sau khi mấy người vào bàn, tiểu nữ nhi của Hồng Uy tướng quân tỏ ra kiêu căng ương ngành nói: "Thái tử ca ca, sao mà chỗ này của huynh hạng người gì cũng có thế?"

Lời này cũng không biết là nhằm vào Du Nương hay là nhằm vào Cố An Nhiên.

Thái tử Tây Chiêu mỉm cười, cũng không làm gì tiểu nữ nhi của Hồng Uy tướng quân.

Ngược lại là Hông Uy tướng quân cười ngượng ngùng, sau đó liền măng: "Ăn cơm của con đi, đừng có nói linh ta linh tỉnh."

Tiểu nữ nhi của hắn ta bĩu môi: "Dù sao con cũng không muốn có kế mẫu."

"Nếu như người dám tìm kế mẫu cho con, con sẽ tìm chất..." Vẻ mặt nàng vô cùng tức giận nói.

Hơn nữa ánh mắt của nàng lúc nhìn Cố An Nhiên rất không thiện ý.

Nàng làm ầm ï như vậy, sắc mặt của Hồng Uy tướng quân càng thêm xấu hổ. Nhưng xưa nay hắn ta luôn thương yêu nữ nhi của mình, ngoài việc mắng mỏ cũng chẳng có gì hơn. Thái tử Tây Chiêu gắp cho tiểu cô nương một miếng thức ăn, như đang dỗ dành con nít: "Tìm thêm một mẫu thân nữa, chăm sóc cho ngươi không phải tốt sao?"

Cô nương kia bĩu môi nói: "Có nha hoàn quan tâm ta là tốt rồi."

Thái tử Tây Chiêu lại nói: Nhưng mà phụ thân ngươi dù sao cũng phải có người làm bạn, người một thân một mình sẽ thấy cô đơn."

Cô nương vẫn cứng miệng nói: "Làm sao phụ thân lại thấy cô đơn cho được, không phải có ta làm bạn với người sao?”
Bình Luận (0)
Comment