Chương 779: Du Nương Bị Tứ Hôn (1)
Chương 779: Du Nương Bị Tứ Hôn (1)Chương 779: Du Nương Bị Tứ Hôn (1)
Tiểu cô nương bị cha ruột mình mắng một tiếng như vậy càng tủi thân hơn, nàng ta không biết hôm nay mọi người bị làm sao nữa, ai ai cũng không đứng về phía nàng ta.
Mà Hồng Uy Tướng quân trước giờ cũng chưa từng dạy nàng ta, cho dù nàng ta có tôn quý thế nào đi chăng nữa, đứng trước quyền thế tuyệt đối, nên cúi đầu hay là phải cúi đầu.
Cho dù ngươi không cúi đầu, thì cũng sẽ có người ấn đầu ngươi xuống bắt ngươi phải cúi đầu.
Hồng Uy Tướng quân không để ý nữ nhi không vui vẻ, mà ngược lại còn hướng về phía Thái tử Tây Chiêu thỉnh tội: " Thái tử điện hạ, là thần không biết cách dạy con, lần này mạo phạm đến Ngũ công chúa và khách quý của người, thực sự rất xin lỗi."
Thái tử Tây Chiêu tỏ ra vẻ không để ý xua tay nói: "Không sao, đều là hiểu lầm thôi."
"Vết thương trên mặt này của Minh Nhi tiểu thư không nhẹ đâu, tướng quân vẫn là nên mau chóng đưa nàng ấy về đi gặp đại phu đi thôi."
"Thần, cáo lui!"
Hồng Uy Tướng quân hành lễ xong thì đưa Nhị Cường cùng nữ nhi của ông ta rời đi.
Thái tử Tây Chiêu nhìn bóng dáng cha con hai người rời đi, âm thâm hạ quyết tâm. Hắn ta di ra hậu viện một chuyến, sau khi tùy ý hàn huyên cùng Cố An Nhiên đôi câu liền hồi cung.
Lúc hồi cung, hắn ta thuận tiện dẫn theo cả Du Nương. Hắn ta nói với Du Nương, trong cung còn đang phải xử lý chuyện thọ yến của hoàng đế Tây Chiêu, muốn nàng ấy trở về hỗ trợ. Về việc bầu bạn với Cố An Nhiên, hắn ta sẽ sắp xếp người khác.
Du Nương biết, chuyện như vậy thường sẽ không đến lượt nàng quản, thái tử muốn nàng ấy quay về chắc chắn là có nguyên nhân khác.
Trong lòng nàng ấy thầm cười lanh, theo thái tử hồi cung.
Nhưng mà lần này mặc dù Du Nương đã tiến vào trong thâm cung nhưng trong lòng nàng ấy lại an tâm hơn rất nhiều.
Dù sao nàng ấy cũng cảm thấy Cố An Nhiên biết được chuyện của Nhị Cường nhất định sẽ nghĩ biện pháp giải quyết.
Sau khi Du Nương hồi cung, trong biệt viện to lớn của thái tử chỉ còn lại hai người Cố An Nhiên và Đại Cường, các thị nữ kia cũng rất ít khi lui tới.
Đại Cường nghĩ đến bộ dáng hiện giờ của Nhị Cường, hắn ta lo lắng đến gãi đầu bứt tai: "An Nhiên, lần này chúng ta phải làm thế nào bây giờ? Cũng không thể để lão nhị sống như vậy cả đời, ngay cả tổ tông chân chính của mình là ai cũng quên mất."
Cố An Nhiên làm ra vẻ như có lão thần hiện thân: “Đương nhiên là không."
"Chỉ là lần này ngươi ra ngoài Mạt Nương có đem thuốc cho ngươi không?" Nàng đột nhiên hỏi.
Đại Cường gật đầu như mổ thóc, vô cùng tự hào nói: "Đương nhiên có đem rồi, bất luận là thuốc trị thương hay là thuốc cầm máu đều có cả"
"Đúng rồi, lần này Mạt Nương sợ ta gặp nguy hiểm, còn đặc biệt cho ta một bình thuốc chữa nội thương gia truyền của nàng ấy."
Vừa nghe đến đây, hai mắt của Cố An Nhiên sáng lên, nhìn Đại Cường vẫy tay nói: "Ngươi qua đây."
Đại Cường ngoan ngoãn ghé tai qua, nghe kế hoạch của Cố An Nhiên, nghe đến mức là lông mày giật giật liên hồi.
Sau khi nghe xong toàn bộ kế hoạch, Đại Cường vỗ vỗ ngực nói: "An Nhiên, việc này ta bao thầu rồi, chắc chắn sẽ làm thật tốt cho cô."
Cố An Nhiên nâng cằm cười nói: "Ta tin tưởng ngươi có thể xử lý được."
Biệt viện trong phủ Tây Chiêu thái tử sóng yên biển lặng, còn Du Nương lại nhận được một đạo ý chỉ của hoàng đế Tây Chiêu. Vừa mới sáng sớm, thái giám thân cận của hoàng đế Tây Chiêu liền mang theo thánh chỉ đi về phái cung Thanh Tuyền.
Cung Thanh Tuyền là nơi ở của Dung phi, mẫu phi Du Nương. Du Nương sống ở điện phía tây, còn đứa con trai mới mười tuổi của Dung phi đang sống ở điện phía đông.
Trước khi Du Nương hòa thân, Dung phi chỉ là một mỹ nhân nhỏ bé. Sau khi nàng ấy hòa thân mới được phong làm tần vị.
Sau này bụng bà ấy cũng không chịu thua kém, lại sinh được một đứa con trai, lúc này mới ngồi lên phi vị.