Chuong 796: Tang Ma Nao Xanh (2)
Chuong 796: Tang Ma Nao Xanh (2)Chuong 796: Tang Ma Nao Xanh (2)
"Diệp thành chủ của thành Mặc An." Cố An Nhiên giải thích trước khi quản gia kịp mở miệng.
Nam nhân nọ gật gật đầu, chắp tay cung kính hành lễ một cái: "Dạ thành chủ."
Tuy nhiên, Dạ Tu Mặc vẫn không lên tiếng, trong mắt mang theo địch ý nhìn về phía nam nhân đối diện.
Nhưng mà nam nhân này cũng không quan tâm, quay đầu nhìn lướt qua Cố Thẩm Diệp, chắc chắn nói: "Vị này chắc hẳn là Cố phó thành chủ?"
"Bái kiến Cố phó thành chủ." Hắn ta mỉm cười chắp tay.
Cố Thẩm Diệp không mặn không nhạt gật đầu.
Sau khi mọi người chào hỏi xong, nam nhân kia lấy ra một hộp gấm đưa cho Cố An Nhiên.
"Cố thành chủ, đây là mã não xanh của Tây Chiêu mà điện hạ nhờ ta đưa cho ngươi."
Nam nhân nọ vừa nói ra những lời này, sắc mặt Dạ Tu Mặc liền tối sầm lại, nhưng Cố An Nhiên vẫn đang nói chuyện với nam nhân đó, hắn đành kìm nén bản thân, không ra tay.
Cố An Nhiên nhìn thấy mã não xanh trong hộp, cau mày nói: "Thái tử của ngươi hình như đã tìm hiểu rất kĩ tình hình ở thành Kính Hồ và thành Mặc An nhỉ?" "Vậy hắn có biết Mặc An thành chủ là vị hôn phu của bản thành chủ không?"
"Bản thành chủ sẽ không tiếp nhận mã não xanh này."
Vốn dĩ sắc mặt của Dạ Tu Mặc còn đang đen như đáy nồi, sau khi nghe thấy Cố An Nhiên chứng minh thân phận cho mình, khóe môi hơi nhếch lên.
Trên mặt cũng như có gió xuân lướt qua, toàn thân không còn tản ra khí tức đáng sợ nữa.
Lời nói của Cố An Nhiên khiến người đưa mã não hơi giật mình, sau đó hắn ta nảy ra ý kiến nói: "Cố thành chủ có điều không biết. Ở Tây Chiếu chúng ta, mã não xanh giống như Hoà Thị Bích, không dùng để biểu đạt tình yêu giữa nam và nữ mà nó thể hiện sự chân thành nhiều hơn."
"Ừ”" Cố An Nhiên nhẹ nhàng đáp lại.
"Vậy, thái tử muốn nhận được gì từ ta khi gửi tặng mã não xanh?”
Nam nhân kia mỉm cười nói: "Thái tử điện hạ biết Cố thành chủ có quan hệ rất thân thiết với Hòa Quang công chúa Tây Chiêu của chúng ta."
"Tây Chiêu của bọn ta vốn là một nước nhỏ, Cố thành chủ rất cường đại, hy vọng về sau Cố thành chủ có thể chiếu cố Tây Chiêu lúc lỡ vận."
Cố An Nhiên cười nửa miệng liếc nhìn nam nhân đối diện, nói: 'Nhưng ta nhớ không lầm, quan hệ giữa Thái tử Tây Chiêu và Hòa Quang công chúa rất bình thường?”
"Vậy tại sao ta phải đồng ý với yêu cầu của hắn?”
Nam nhân nọ không vội, nói từng chữ một: "Thái tử của bọn ta đã lo liệu hậu quả mà Hòa Quang công chúa lưu lại tại Tây Chiêu thoả đáng rồi."
"Hơn nữa, trong trận chiến với người Khương, Tây Chiêu bọn ta sẵn sàng giúp đỡ Cố thành chủ."
"Quân phù đã ở trong tay ta." Nói xong, nam nhân kia lấy ra quân phù.
"Về phần binh lính của Tây Chiêu, chỉ cân Cố thành chủ đồng ý, trong thời gian ngắn bọn họ sẽ tới thành Mặc An."
"Chỉ còn một chuyện, đó là liệu Cố thành chủ có đồng ý liên minh lần này không?”
Cố An Nhiên trầm giọng nói: "Thành giao!"
"Chỉ là người Tây Chiêu các ngươi không được tự ý tới đây, ta muốn các ngươi phải nghe theo lời phân phó của tai"
Nam nhân kia gật đầu nói: "Tất cả đều nghe theo sự sắp xếp của Cố thành chủ!"
Trên thực tế, hắn ta kì thực không muốn tự mình đến đây.
Bởi vì cách này sẽ trực tiếp đắc tội với người Khương.
Suy cho cùng, tuy các thành ở Huyền Quốc hiện tại rất hùng mạnh nhưng thực lực của người Khương cũng không thể coi thường.
Dù là ai đi chăng nữa thì đó cũng không phải là người mà một quốc gia nhỏ bé như Tây Chiêu có thể xúc phạm được.
Họ phải cẩn thận sống sót trong cuộc chiến.
Hắn ta lắc lắc mã não xanh trong tay, nói: "Cố thành chủ, vậy mã não xanh này tượng trưng cho liên minh..."
Hắn ta đã cảm nhận được sát ý mãnh liệt của chủ thành Mặc An, nên không dám mạnh tay đưa mã não xanh đi, chỉ có thể hỏi ý kiến.