Chuong 795: Tang Ma Nao Xanh (1)
Chuong 795: Tang Ma Nao Xanh (1)Chuong 795: Tang Ma Nao Xanh (1)
Hắn nói với giọng điệu khiêm tốn: "Dạ thành chủ, Cố thành chủ, chuyện lần này, quả thật là chúng ta làm sai."
"Để tỏ lòng thành ý, ta lấy binh phù dâng lên!"
"Mười hai thành ở phía nam đang trong thời kỳ chống lại người Khương, những binh lực còn dư lại của các thành chúng ta, bây giờ sẽ để cho Dạ thành chủ và Cố thành chủ triển khail"
Dạ Tu Mặc và Cố An Nhiên đứng ngồi không yên.
Một số thành chủ khác cũng làm theo, lần lượt tiến lên vài bước, tạm thời đưa ra binh phù của thành bọn họ.
Bọn họ giơ tay ra một lúc lâu, lúc này Dạ Tu Mặc mới nói: "Neu chư vị đều có thành ý như vậy, thế thì chúng ta đành phải tiếp nhận thôi."
Chuyện mấy vị thành chủ ở sau lưng giở thủ đoạn với bọn họ nộp binh phù lên kết thúc từ đó.
Ngược lại Cố An Nhiên cảm thấy, bọn họ có giao nộp binh phù hay không đều như vậy.
Dù sao, tác dụng của bọn họ đã bị bản thân và Đại Cường miễn cưỡng phát huy rồi, tạo thành thương tích nặng nề cho người Khương.
Người thái tử Tây Chiêu phái đến, cuối cùng cũng đuổi theo đến thành Mặc An. Ở cửa thành Mặc An, hắn ta cảm khái nói: "Thành chủ của Kính Hồ thành này, đi trái lại cũng khá nhanh cũng không biết trở vê như thế nào."
Hắn ta ở trước cửa đứng một lúc, đã biểu rõ thân phận với người gác cổng thành.
Sau khi hắn ta tỏ rõ thân phận, người gác cổng thành cảnh giác nhìn hắn ta.
Hắn ta lập tức giao toàn bộ vũ khí trên người, đưa hai tay lên nói: "Các vị, ta không có ác ý, chỉ là muốn gặp thành chủ thành Kính Hồ mà thôi."
Sau khi những người gác cổng đó cất giữ những vũ khí của hắn ta xong mới nói một câu: "Ngươi đợi đó, ta đi thông báo.
"Được." Hắn ta cũng không gấp, nụ cười hoà nhã nói một câu.
Có lẽ khoảng một khắc sau, người gác cổng thành tìm được phủ thành chủ của thành Mặc An.
Lúc này, Dạ Tu Mặc và Cố An Nhiên còn có Cố Thẩm Diệp, A Ly đều đang cùng nhau dùng bữa.
Đại Cường bởi vì lo lắng tình trạng của Nhị Cường, sau khi Cố An Nhiên đến thành Mặc An không bao lâu đã trở về thành Kính Hồ rồi.
Quản sự có chút sợ hãi thông báo: "Thành chủ, phu nhân bên ngoài có một người nam nhân tìm."
Dạ Tu Mặc có chút không vui nói: "Bây giờ ngươi ngày càng không hiểu quy tắc rồi sao? Nam nhân gì chứ? Không biết thân phân cũng cần đến thông báo sao?"
"Không gặp." Dạ Tu Mặc lại bổ sung một câu.
Quản sự lau vệt mồ hôi ở trên ván của bản thân: "Hồi... Hồi thành chủ, nam nhân đó đến từ Tây Chiêu."
Dạ Tu Mặc nghe thấy là từ Tây Chiêu đến nhịn không được hơi nhíu mày, trầm giọng nói: "Vậy thì cũng không gặp."
Quản sự cảm thấy sau lưng mình sắp ướt hết rồi, nơm nớp lo sợ nói: "Nam nhân đến từ Tây Chiêu đó đến tìm phu nhân."
"Nói... Nói là phụng mệnh lệnh của thái tử Tây Chiêu."
"Hửm?" Dạ Tu Mặc lắng xuống như nước, mặt đen có thể nhỏ ra mực.
Cố An Nhiên không chú ý đến sắc mặt của Dạ Tu Mặc, nghe thấy là thái tử Tây Chiêu phái người đến, nhướng mày nói: "Mời hắn ta vào đi."
Cố Thẩm Diệp nhìn thấy bộ dạng này của muội muội, nhẹ nhàng thở dài một câu, vỗ vai của Dạ Tu Mặc, tỏ ý hắn bình tĩnh.
Lúc này sắc mặt của Dạ Tu Mặc mới dễ nhìn một chút, nhưng mà ánh mắt của hắn cứ nhìn chằm chằm vào cửa.
Xem ra chỉ cần người được Thái tử Tây Chiêu cử đi làm gì quá đáng hắn sẽ lập tức giết chết.
Lại qua hai phần tư giờ, người do Thái tử Tây Chiêu phái đi cuối cùng cũng đến.
Khi đến chính điện của Phủ thành chủ thành Mặc An, hắn ta mỉm cười dẫn đầu giơ tay về phía Cố An Nhiên nói: "Ce nương, thái tử phái ta đến gặp ngươi."
"Hay là, ta nên gọi ngươi là Cố thành chủ."
Cố An Nhiên mỉm cười nhìn nam nhân kia, nhưng cũng không chủ động mở miệng.
Nam nhân kia không cảm thấy có gì không ổn, đầu tiên nhìn thoáng qua vẻ mặt không vui của Dạ Tu Mặc, hỏi: "Đây là ai?"