Chuong 799: Dai Chien (1)
Chuong 799: Dai Chien (1)Chuong 799: Dai Chien (1)
Ở sảnh nghị sự, một vị thành chủ nói: "Nhân số của người Khương rất nhiều, hơn nữa binh trọng giáp của bọn chúng từ trước đến này đều lợi hại, sở trường về công thành."
"Những người bây giờ của chúng ta, nhất định có thể giữ vững thành Mặc An sao?"
Cố Thẩm Diệp lạnh lùng liếc người đó một cái: "Thành Kính Hồ còn có hai vạn nhân mã đã điều động ra, đến lúc đó số người có lẽ đủ rồi."
Khi Cố Thẩm Diệp nói những lời này, tuy vẻ mặt lạnh lùng nhưng lại quan sát ti mỉ biểu cảm của các vị thành chủ.
Đa số mọi người biết được còn có quân số của thành Kính Hồ nữa, biểu cảm đều là thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng mà có một người, ánh mặt lại hơi lấp lánh giống như đang mưu kế gì đó.
Sau khi ở sảnh nghị sự sắp xếp xong các việc của đại chiến thì tan họp.
Đêm đó, người bên cạnh Cố Thẩm Diệp đến bẩm báo: "Phó thành chủ, quả nhiên thành chủ của Nhạc thành đã lén lút ra khỏi thành."
"Giống như phán đoán của người, chính là đi tim người Khương hợp tác."
Cố Thẩm Diệp lạnh lùng nói ra hai chữ: "Đồ ngul"
"Người Khương hứa với hắn ta cái gì?" Cố Thẩm Diệp lạnh giọng hỏi.
Người đó chắp tay nói: "Sau khi thành công, người Khương sẽ chia một nửa đất phía Nam để cùng trị với thành chủ Nhạc thành."
Trong mắt của Cố Thẩm Diệp toàn là vẻ mỉa mai: "Hắn ta tin?"
"Thành chủ Nhạc thành rất tích cực, hình như đã nói với người Khương về việc phòng thủ của chúng ta, tin tức thành Kính Hồ bây giờ đã trở thành vườn không nhà trống."
Cố Thẩm Diệp ánh mắt hơi trầm xuống, nói: "Tốt lắm, ngươi lui ra đi."
Sau khi người nọ cáo lui, Cố Thẩm Diệp liền đi thẳng đến nơi ở của Cố An Nhiên.
Hắn ta gõ cửa nói: "Nhiên Nhiên, ngươi đã ngủ chưa? Ca ca có chuyện muốn nói với ngươi."
Hắn ta vừa dứt lời, cánh cửa cọt kẹt mở ra, Cố An Nhiên mỉm cười nói: "Ca ca, ngươi đã đến rồi?"
Cố Thẩm Diệp nhìn bộ dạng Cố An Nhiên ăn mặc chỉnh te, hắn ta hỏi: "Muội định đi ra ngoài à?
"Vâng." Cố An Nhiên gật đầu.
Vừa bước vào phòng, nàng vừa nói: Ta không tin bọn họ. Thành Kính Hồ hiện tại rất nguy hiểm, †a muốn quay về." "Có ta ở thành Kính Hồ rồi, ca ca có thể yên tâm.”
Cố Thẩm Diệp cười vui vẻ nói: "Ngươi quả nhiên là muội muội của ta, thực sự rất thông minh."
Cố An Nhiên nghe vậy, dừng lại một chút, lạnh lùng hỏi: "Đã có thành chủ không nhịn được hợp tác với kẻ địch sao?"
Cố Thẩm Diệp gật đầu nói: "Ừ”"
"Lát nữa ta sẽ đi tìm Dạ Tu Mặc và bắt đầu thực hiện kế hoạch thứ hai."
"Chàng ấy ở ngay đây." Cố An Nhiên chỉ vào Dạ Tu Mặc đang ngồi trên ghế quý phi.
Cố Thẩm Diệp nhíu mày, nhìn Cố An Nhiên nói: "Đêm nay ngươi có thể rời đi, sẽ không có người biết ngươi rời khỏi Kính Hồ thành, ta cũng sẽ tìm người cải trang thành ngươi, ở trong viện của ngươi."
Cố An Nhiên ôm hành lý nói: "Ta đi đây. Các ngươi phải lên kế hoạch cẩn thận."
Dạ Tu Mặc bí mật đưa Cố An Nhiên ra khỏi thành thông qua lối đi bí mật ở thành Mặc An.
Vốn dĩ Dạ Tu Mặc ra lệnh cho Ám Minh đưa nàng về thành Kính Hồ, nhưng Cố An Nhiên từ chối.
Rốt cuộc, muốn sánh kịp tốc độ của Ám Minh thì phải cưỡi ngựa. Nhưng nàng đã sử dụng Ngân Dạ, tốc độ nhanh hơn nhiều.
Điều đầu tiên Cố An Nhiên làm khi trở lại thành Kính Hồ là ra lệnh cho Đại Cường và Ngân Dạ chuyển một tín hiệu ra bên ngoài thành.
Sau đó, nàng lặng lẽ chờ đợi trong phủ thành chủ.
Sau hai ngày, người Khương đã nghỉ ngơi và lấy được bản đồ phòng thủ nên đã dùng hết sức lực.
Tấn công một cách mạnh mẽ.
Người Khương nắm được kế hoạch phòng thủ nên đã thắng hai trận đầu rất suôn sẻ, hầu như không có nhiều thiệt hại về binh lính.
Tuy nhiên, nếu quan sát kỹ, có thể thấy những người ở bên Tuyên Quốc không bị thương nặng.
Đáng tiếc, người Khương quá chủ quan trước chiến thắng nên không để ý đến những chỉ tiết này mà càng hành động táo bạo hơn.