Chương 804: Vị Trí Cung Chủ Phương Nam (2)
Chương 804: Vị Trí Cung Chủ Phương Nam (2)Chương 804: Vị Trí Cung Chủ Phương Nam (2)
Bởi vì bọn họ liều sống liều chết bán mạng, là vì để bảo hộ người thân của mình, mà Thành chủ lại đi làm chuyện phản bội thông địch như vậy.
Chỉ có cận vệ của Thành chủ Nhạc Thành dẫn theo mấy trăm cận vệ của mình đứng ra: "Cố Thành chủ, cô cho chết không toàn thây như vậy có phải hơi quá đáng rồi không?”
Cố An Nhiên mắt lạnh nhìn hắn một cái, cũng không nhiều lời với hắn, trực tiếp nhấc cây nỏ trong tay lên nhắm thẳng vào giữa trán hắn mà bắn.
"Bây giờ cho chết toàn thây đây, không coi là quá phận chứ?”
Lời nói vừa dứt, người đối diện liền thẳng tắp ngã xuống đất.
"Còn ai muốn tìm chết nữa, có thể trực tiếp đứng ra, không cần làm phiền người khác, ta tự mình tới."
Là con người, thì đều sợ chết.
Khi đã xác định đối phương sẽ thật sự động thủ giết mình, bọn họ đều sẽ không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Quả nhiên, không có một ai dám đứng ra nữa.
Nhưng mà, đám thị vệ vừa nãy cùng nhau bước ra một bước thì bị bắt lại toàn bộ.
Bây giờ không nói lời nào, không có nghĩa là trong lòng bọn họ không có tư tưởng khác.
Một màn náo loạn trôi qua, đám người cũng tản ra.
Khoảng một giờ đồng hồ sau, tướng lĩnh Tây Chiêu đã trở về đến dưới thành lâu thành Mặc An.
Hắn cao giọng nói: " Tất cả người Khương đã trừ...
Cổng thành Mặc An chầm chậm mở ra để cho quân đội Tây Chiêu tiến vào thành.
Trời đã tối, ánh đèn ánh lửa thắp sáng rực rỡ thành Mặc An, cả con phố lớn đều vô cùng náo nhiệt, tất cả đều đang ăn mừng.
Tất cả Thành chủ bao gồm cả tướng lĩnh Tây Chiêu, toàn bộ đều tập trung trong đại đình yến hội thành Mặc An.
Rượu qua ba tuần, Thành chủ tân nhiệm Lâm Thành nhìn Dạ Tu Mặc rồi hỏi: " Nếu cả phương Nam bây giờ đã không còn bóng người Khương, vậy thì có thể thống nhất chưa?"
Đề nghị này của hắn ta, các Thành chủ khác đều không ai tiếp lời, ngược lại có vài người còn trừng mắt nhìn hắn một cái.
Dù sao, nếu như cứ mãi không thống nhất, thì làm chủ một thành so ra cũng không khác biệt gì với Hoàng Đế. Chẳng qua chỉ là lãnh thổ nhỏ hơn chút mà thôi.
Nếu như thống nhất, vậy cũng không tránh khỏi bị người khác kiểm soát.
Nhưng mà, vị Thành chủ tân nhiệm của Lâm Thành này dường như không nhận ra điều gì, tiếp tục nói: " Lần này trong trận chiến với người Khương này, công lao của Dạ Thành chủ vô cùng to lớn, xin hãy trở thành người lãnh đạo mới của bọn ta."
Mấy vị Thành chủ kia thở dài một hơi trong lòng, mắt thấy đề tài này không thể tránh khỏi nữa, chỉ có thể căng da đầu nói: "Lâm Thành chủ nói phải."
Tướng lĩnh Tây Chiêu chỉ quan tâm uống rượu ăn thịt, không hề quan tâm sự tranh đấu giữa mấy vị Thành chủ này.
Dạ Tu Mặc ngồi trên vị trí chủ vị, châm chậm đứng dậy nói: " Vị trí Cung Chủ phương Nam này, để cho Thành chủ thành Kính Hồ đảm nhận."
Dạ Tu Mặc vừa dứt lời, cả yến hội liền bùng nổ, đến cả Ám Minh cũng bày ra bộ dạng không thể tin được.
Nhưng mà, vẻ mặt Cố Thẩm Diệp lại vẫn trầm ổn, giống như đã biết từ trước rồi vậy.
Dạ Tu Mặc làm Cung Chủ phương Nam, những người khác đều có thể miễn cưỡng đồng ý.
Nhưng mà, Thành chủ Thành Kính Hồ chẳng qua chỉ là một nữ nhân mà thôi.
Le nào, bọn họ phải phục tùng dưới chân một nữ nhân hay sao?
Cho nên, đám Thành chủ này đồng loạt nói: "Dạ Thành chủ, chuyện này không hợp lý lắm nhỉ?"
"Đúng vậy, dựa vào cái gì?”
Thậm chí, đến cả Thành chủ Lâm Thành cũng có chút ngạc nhiên.
Dạ Tu Mặc lại giải thích: "Đại chiến Lâm Thành, là do người của Cố Thành chủ xoay chuyển tình thế"
"Là Cố Thành chủ phát hiện ra người Khương tập kích doanh địa, dẫn theo các ngươi đi tiêu diệt gần nửa số người Khương."
"Trận chiến bảo vệ thành Mặc An, Cố Thành chủ tuy không có mặt, nhưng binh lực của nàng toàn bộ đều có mặt."
Lúc này Ám Minh lặng lẽ cúi đầu, thầm nghĩ: Lễ nào hắn ta không phải người sao?