Chương 831: Vả Mặt Hàng Ngày (1)
Chương 831: Vả Mặt Hàng Ngày (1)Chương 831: Vả Mặt Hàng Ngày (1)
Dứt lời, nâng tay lên định đánh xuống Trương Ngưng.
Trương Ngưng vốn định chạy.
Bị đánh không chạy, đó là hành vi của người ngu.
Nhưng là, khi nàng ấy nhìn thấy một vạt áo xẹt qua cửa, nàng ấy đổi lại chủ ý.
Nàng ấy càng khóc khản cả giọng: "Cha, chuyện thi nữ quan, là nương đồng ý. Hơn nữa, nương còn nói, ai nói nữ tử không bằng nam, đó là trước đây nữ tử chúng ta không có cơ hội."
Trương ngự sử tức giận tràn lên đầu, nói: "Đó là nương ngươi nói hưu nói vượn, ta là chủ gia đình, bà ấy cũng phải nghe tai"
Quản gia cảm thấy hôm nay tiểu thư có gì đó không ổn, cho nên liếc mắt nhìn ra cửa một cái.
Rồi sau đó, liều mạng nháy nháy mắt nhắc nhở đại nhân nhà mình...
Chỉ tiếc, hiện giờ Trương ngự sử đang tập trung vào Trương Ngưng, đang nghĩ chổi lông gà trên tay phải làm sao mới có thể đánh bại nàng ấy.
Ông ta căn bản không chú ý tới ánh mắt của quản gia, còn khoác loác không biết ngượng nói rất nhiều lời nữ nhân không bằng nam nhân. Trương phu nhân nghe ma xiết chặt quả đấm, sắc mặt âm trâm ngoài từ cửa tiến vào.
Bà ấy không quan tâm lúc này trong viện còn có người ngoài, lập tức nắm lỗ tai Trương ngự sử xách lên.
Bà ấy cười lạnh âm u nói một câu: "Cái nhà này là ông làm chủ?"
Trương ngự sử chỉ cảm thấy tai đau nhói, trong lòng lộp bộp một cái, lập tức nhăn mặt nói: "Phu nhân... phu nhân... đau quá, bà thả rat"
Trương phu nhân không buông ra, ngược lại càng xách nặng hơn, nghiến răng nghiến lợi nói: “Ta thường xuyên nói hưu nói vượn?”
Trương ngự sử cười nịnh nọt, hai tay bảo vệ lỗ tai mình, nói."Nào có? Lời phu nhân nói, đều là lời lẽ chí lý. Ta vẫn luôn coi lời phu nhân nói, tôn sùng như khuôn vàng thước ngọc."
Trương phu nhân nghiêm mặt không cười, tay xách lỗ tai Trương ngự sử không hề buông lỏng một giây: "Phải không? Vậy sao ta lại nghe Ngự sử đại nhân ngài nói nữ nhân cái sọt chứ?"
Trương ngự sử thận trọng đáp: "Phu nhân chính là nữ trung hào kiệt, làm sao có thể so sánh với dong chỉ tục phấn tâm thường chứ?”
Trương phu nhân nghe vậy, buông ra lỗ tai Trương ngự sử ra.
Bà ấy trừng Trương ngự sử một cái nói: "Ông bớt làm bộ với ta, Ngưng Nhi thi nữ quan, là ta cho phép."
Trương ngự sử lấy can đảm nói: "Ngưng Nhi lớn rồi, xuất giá mới là lẽ phải!"
Trương phu nhân liếc Trương ngự sử một cái, lạnh giọng hỏi: "Xuất giá là vì cái gì?"
Cái này Trương ngự sử đã rất thành thuộc, ông ta gật gù đắc ý nói: "Lời xưa nói, gả cho nam nhân, cơm ăn áo mặc, chúng ta làm phụ mẫu, chung quy không thể giúp con mình cả đời."
Trương phu nhân nhíu mày nói: "Nếu chỉ vì cơm ăn áo mặc, nếu Ngưng Nhi làm nữ quan, còn không có tiền cơm ăn áo mặc sao? Nó tự có lương tháng, há chẳng phải càng khiến chúng ta an tâm sao?"
Trương ngự sử bị lời này của phu nhân làm cho nghẹn họng: "Phu nhân bà... bà... ai
Ông ta hất tay, có chút phiền não nói: "Quên đi, ta mặc kệ các ngươi, dù sao Ngưng Nhi cũng sẽ thi không đậu."
Ngày mai, ông ta sẽ đi bàn bạc thật tốt với thượng thư, đề bài kỳ thi nữ quan, nhất định không thể quá dễ. Đến lúc đó, Ngưng Nhi liền thi không đậu rồi.
Lại bộ làm việc rất để tâm, không đến mấy ngày, đề bài kỳ thi nữ quan đã đến trên tay Cố An Nhiên.
Cố An Nhiên liếc Lại bộ một cái, lại nghiêm túc xem đề bài kỳ thi nữ quan. Trong quá trình đó, nàng không nói một lời, Lại bộ thượng thư không khỏi toát mồ hôi ướt áo.
Ai ngờ, qua một khắc đồng hồ sau, Cố An Nhiên lại mở miệng nói: "Dùng bộ đề này đi, hai ngày sau sắp xếp kỳ thi."
"Ngày mai, sắp xếp chuyện ghi danh kỳ thi nữ quan." Nàng nói.
Lại bộ thượng thư gật đầu liên tục nói: "Vâng, bệ hạ, thần sẽ dốc sức hoàn thành."
Cố An Nhiên cười cười nói: "Ta thấy gần đây Trương ngự sử rất rảnh rỗi, để ông ta đến hỗ trợ các ngươi đi."