Chương 832: Vả Mặt Hàng Ngày (2)
Chương 832: Vả Mặt Hàng Ngày (2)Chương 832: Vả Mặt Hàng Ngày (2)
Lại bộ thượng thư ngẩn ra, sau đó đáp: “Vâng, bệ hạ, thần đã rõ."
Cố An Nhiên khoát tay nói với Lại bộ thượng thư: “Ngươi lui ra đi, chi tiết vấn đề liên quan tới khảo hạch nữ quan, không cần tới tìm ta. Hai vị nhiếp chính vương, ngươi tùy ý tìm một vị."
Lại bộ thượng thư gật đầu đáp: “Vâng, bệ hạ."
Hôm sau, ở giữa thành Kính Hồ.
Người của Lại bộ sáng sớm đã dựng một đài lớn, để ghi danh nữ quan.
Trương ngự sử cũng ở trong đó, châm chọc: “Dựng đài lớn như vậy làm gì? Nữ nhân đọc sách cũng không được mấy người. Chưa biết chừng chỉ được mấy người ghi danh, các ngươi đây chính là phô trương lãng phí."
Thượng thư liếc Trương ngự sử cứng đầu một cái, im lặng, tiếp tục làm chuyện của mình.
Trương ngự sử này, ông ta thật sự không dám đắc tội, dù sao ngay cả bệ hạ cũng hết cách với ông ta.
Tiếc là, Trương ngự sử vừa dứt lời, có một tiểu lại Lại bộ lại nói: “Mau chuẩn bị xong, người vừa đi dò hỏi tình hình nói, các tài nữ mười hai thành phương nam các nơi đã tới rồi, sẽ lập tức đến ngay." Vừa dứt lời, liền có từng trận tiếng hf của xe ngựa, những tài nữ kia, từng người một xuống xe ngựa.
Có người mềm yếu như liễu đón gió, được các thị nữ đỡ đến chỗ ghi danh.
Trương ngự sử lắc đầu không ngừng nói: “Chậc chậc chậc, người như vậy, ngâm thi tác phú còn được, làm nữ quan sao mà được?”
Cũng có người ăn mặc cực kỳ giang hồ, mang bội kiếm, oai hùng hiên ngang đi đến nơi ghi danh.
Vị tiểu thư liễu yếu đón gió kia đến nơi ghi danh, Lại bộ thượng thư theo lệ tra hỏi: “Biết những gì?"
Tiểu thư kia che miệng nói: “Thuộc lòng tứ thư ngũ kinh, thi từ ca phú, sách luận cũng hiểu sơ."
Trương ngự sử thâm châm chọc liếc mắt nói: “Thi từ ca phú có ích lợi gì? Mỗi ngày ngâm thơ bên tai bệ hạ cho ngài ấy nghe sao?"
Tiểu thư mềm yếu này mắt lạnh nói: “Vị đại nhân này, tiểu nữ rất giỏi truy tung tham án, giải phẫu thi thể cũng nắm chắc."
Nói xong, không còn bộ dạng yểu điệu nữa, phi dao sắc trong tay về phía chim bồ câu đang đứng nghỉ.
Chim bồ câu chết ngay tại chỗ, dao trên tay nữ tử nhanh đến khiến người không nhìn rõ. Chỉ trong chốc lát, tim gan tỳ phổi của chim bồ câu chỉnh tê bày trên bàn, hình ảnh cực kỳ đẫm máu.
Nữ tử mềm yếu kia liếc Trương ngự sử một cái: “Đại nhân, sau này nếu ngài có nhu cầu, tiểu nữ cũng có thể giúp ngài."
Trương ngự sử nuốt nước miếng một cái: “Không... không cần."
Lại bộ thượng thư đau đầu nhìn nữ tử kia nói: “Được rồi, ngươi qua, đi điền tờ ghi danh đi."
"Người kế tiếp!"
Nữ tử mang bội kiếm kia đến nơi ghi danh, Lại bộ thượng thư theo lệ lại hỏi: “Ngươi biết những gì?
"Chữ thì cơ bản biết, nhưng những thi từ ca phú kia ta không rảnh xem, ngược lại xem khá nhiều binh pháp."
Trương ngự sử chen miệng nói: “Bệ hạ chiêu nữ quan, ngươi chỉ miễn cưỡng biết chút chữ, này hiển nhiên không được, ngay cả một văn thư cũng không xử lý được."
Nữ tử oai hùng hiên ngang kia giương mắt liếc Trương ngự sử một cái: “Bệ hạ cũng không nói, chỉ chiêu quan văn nhai"
Nói xong, trường kiếm ra khỏi vỏ, biểu diễn múa kiếm trước mặt Trương ngự sử.
Múa kiếm hoàn thành, Trương ngự sử chỉ cảm thấy đỉnh đầu có chút lạnh.
Cẩn thận nhìn lại, đỉnh đầu ông ta mất một đoạn tóc, bị nữ tử vừa rồi cắt mất.
Lại bộ thượng thư răng nướu run rẩy, nói: “Được rồi, ngươi cũng qua, đi điền tờ ghi danh đi."
Trương ngự sử tức tối bất bình, nhưng cố nén chịu đựng, chờ nữ tử kia đi xa mới châm chọc nói.
"Ngài nhìn xem, đều là những người gì? Người như vậy có thể làm nữ quan sao? Ai cũng bừa bãi chẳng ra làm sao! Tính tình đúng là giống bệ hạ như đúc!"
Lại bộ thượng thư lập tức ra hiệu Trương ngự sử chớ có lên tiếng, nói: “Trương ngự sử, lời này không thể nói liều!"
Những nữ tử tới ghi danh này, ông ta một người cũng không muốn đắc tội!
Bởi vì, thế đạo này, nữ tử bình thường ngay cả cơm cũng không đủ no, hoàn toàn không thể biết những thứ này.