Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 833 - Chương 833: Vả Mặt Hàng Ngày (3)

Chương 833: Vả Mặt Hàng Ngày (3) Chương 833: Vả Mặt Hàng Ngày (3)Chương 833: Vả Mặt Hàng Ngày (3)

Biết những thứ này, gia đình đều khá tốt, tuyệt đối không phải là người gia đình bình thường.

Ông ta cũng không định tự gây thù chuốc oán.

Cho nên, chỉ cần là tới ghi danh, ông ta tùy tiện hỏi mấy câu, rồi cho qua toàn bộ.

Ngày hôm sau, thời hạn cuối cùng đến ghi danh nữ quan, Lại bộ nhận được một chồng tờ ghi danh lớn, phải khoảng mấy trăm tờ.

Lại bộ thượng thư mệt mỏi ngồi liệt xuống ghế, lẩm bẩm: "Cuối cùng cũng làm xong một giai đoạn rồi."

Trương ngự sử nhắm mắt lại, không nhịn được châm chọc: "Đám yêu ma quỷ quái hôm nay, nếu để các nàng thi đậu nữ quan, sau này chúng ta lại càng phải bận bịu thu dọn cục diện rối rắm nhiều hơn! Nữ nhân làm quan, đó không phải đang làm bậy sao?" Trương ngự sử tiếp tục kiên trì ý kiến của mình.

"Người ghi danh có nhiều không?" Giọng nói âm u của Cố An Nhiên vang lên.

Trương ngự sử đang nói xấu nữ nhân hoảng sợ lập tức bật dậy khỏi ghế, chột dạ hành lễ với Cố An Nhiên.

"Gặp qua bệ hạ!"

"Be hạ, sao ngài ra ngoài lại không mang thị vệ, lỡ như có người quấy rối bệ hạ phải làm sao?"

Lại bộ thượng thư cũng thu hồi tư thế ngồi liệt trên ghế, lập tức đứng dậy hành lễ với Cố An Nhiên.

Cố An Nhiên cũng không định so đo với Trương ngự sử này, bởi vì mấy ngày nay Trương ngự sử, trừ thường thường tranh cãi với nàng ra, còn đưa ra rất nhiều đề nghị hữu ích cho bách tính.

Ông ta đúng là một quan tốt vì dân vì nước, chỉ là tư tưởng hơi bảo thủ mà thôi.

Lại bộ thượng thư tự mình đưa tờ ghi danh cho Cố An Nhiên, nói: "Đều ở đây, có mấy trăm người đã ghi danh!"

Cố An Nhiên nhíu mày, nhận lấy tờ ghi danh từ tay Lại bộ thượng thư, ngồi trên ghế cẩn thận lật xem.

Chỉ xem mấy tờ, liền cười nói: "Những người này, khá thú vị đó...

Giờ khắc này, trong ngõ hẻm cách nơi ghi danh kỳ thi nữ quan không xa, một vài người giả trang người bán hàng rong thấy Cố An Nhiên xuất hiện, con ngươi sáng lên.

Hắn ta thấp giọng ra lệnh: "Lên! Trả thù cho thành chủ!"

Những người đó, rút nhuyễn kiếm từ bên hông ra, xông lên, bao vây đoàn người Cố An Nhiên. Tên cam đầu cười lạnh nói: "Vốn còn định đi hoàng cung Nam Nguyệt tìm ngươi, không ngờ ngươi lại tự tới tìm chết. Cố An Nhiên, hôm nay xem như ngươi đáng chết, ông trời cũng muốn tuyệt ngươi!"

Trong lúc nhất thời, người của Lại bộ bao quanh Cố An Nhiên, Trương ngự sử và Lại bộ thượng thư mặc dù sợ hãi, nhưng cũng chắn trước mặt Cố An Nhiên.

Lại bộ thượng thư nói: "Be hạ, thần sẽ giữ chân những người này, ngài mau chạy đến nơi có thủ vệ đi."

Trương ngự sử gật đầu, vô cùng tán thành lời của Lại bộ thượng thư, ngoài miệng thì lại quở trách: "Bệ hạ, ngài quá tùy hứng rồi, đã nói không nên tùy ý xuất cung, bây giờ tốt rồi, đã xảy ra chuyện."

Cố An Nhiên đặt tờ ghi danh sát hạch nữ quan lên bàn bên cạnh, vẫn ngồi không nhúc nhích.

Nàng lạnh lùng thốt ra hai chữ: "Tránh ra."

Lại bộ thượng thư và Trương ngự sử không đồng ý: "Be hạ, không thể cậy mạnh, bọn họ có hơn trăm người, ngài tuy lợi hại, nhưng lấy ít địch nhiều, không phải là hành động sáng suốt, ngài mau đi đi!"

Cố An Nhiên có chút buồn bực đứng dậy, đưa hai tay ra, chia ra xách cổ áo của Trương ngự sử và Lại bộ thượng thư, đặt bọn họ ra xa một chút. Hai người Trương ngự sử va Lại bộ thượng thư chân lơ lửng, đầu cực kỳ ăn ý nhìn nhau.

Bệ... bệ hạ sức lớn như vậy sao?

Hai đại nam nhân, nàng lại xách lên như xách gà.

Giờ khắc này Trương ngự sử mới cảm thấy, ông ta dường như không hoàn toàn hiểu về nữ hoàng bệ hạ, sau này có phải ông ta mọi việc đều phải nói năng cẩn trọng không?

Xách hai người ra xong, Cố An Nhiên ngẩng đầu nhìn về phía tên cầm đầu nói: "Các ngươi muốn tìm là ta, đừng tổn thương người vô tội, thả những người khác ra thì sao? Ta một mình đánh với các ngươi."
Bình Luận (0)
Comment