Chương 834: Vả Mặt Hàng Ngày (4)
Chương 834: Vả Mặt Hàng Ngày (4)Chương 834: Vả Mặt Hàng Ngày (4)
Tên cầm đầu kia cười nói: "Như thế rất tốt, chúng ta không hề muốn thương tổn người khác, ngươi có thể ngoan ngoãn nhận lấy cái chết là chuyện tốt."
Hắn ta liếc nhìn người xem náo nhiệt chung quanh, mắng: "Mau cút! Ta đếm đến mười, nếu các ngươi còn ở đây, thì đừng trách ta không khách khí."
Các bách tính đều nhao nhao tản đi, nhưng bọn họ cũng không phải chạy trốn.
Một vài người trong số họ chạy đi nơi có thủ vệ tìm cứu binh, có vài người chạy về nhà lấy dao/
Còn những quan viên ngày thường luôn oán hận Cố An Nhiên kia, một người cũng không chạy, bao quanh nàng chặt chẽ.
Người người đều một bộ muốn liều mạng với đám người tới ám sát kia.
Cố An Nhiên rút riu đầu phượng bên hông ra, nói: "Neu các ngươi không đi, vậy thì xem ta đây."
"Ngân DạI!" Cố An Nhiên hô lên.
Trương ngự sử nghe vậy, trong lòng yên tâm hơn một chút.
Bệ hạ đến cùng lợi hại bao nhiêu ông ta không biết, nhưng ba con thú Ngân Dạ, Kim Trú còn có Thần Phong này thì rất lợi hại. Ông ta nói với đám người đối diện: "Các ngươi chết chắc rồi!"
Đáng tiếc, một khắc sau, Ngân Dạ lại không xuất hiện, chỉ có một trận gió âm u thổi tới.
Trương ngự sử luống cuống: "Sao... có chuyện gì vậy bệ hạ? Nó sợ sao? Nếu không ngài vẫn là chạy đi, chúng thần sẽ che chở ngài."
Cố An Nhiên nhất thời quên mất, hôm nay Ngân Dạ ở Kính Hồ chơi với Thần Phong!
Cố An Nhiên vân đạm phong khinh liếc Trương ngự sử một cái nói: "Không đến mức đó!"
Nói xong, nhấc rìu đầu phượng lên, lướt đi rất nhanh, lấy tốc độ nhanh đến khiến người không nhìn rõ, nhanh như thoi lướt giữa đám tặc kia.
"Raml Rầm! Rầm!" Tiếng vật nặng rơi xuống đất.
Chỉ qua một khắc, Cố An Nhiên dừng lại trước mặt Trương ngự sử và Lại bộ thượng thư.
Nhưng hiện giờ nàng có chút kinh người, bởi vì cả người nàng đều là máu tươi, rìu đầu phượng cũng đang nhỏ ra huyết tương đặc sánh.
"Bệ hạ, mau chạy đi, chạy cũng không mất mặt!" Trương ngự sử lo lắng nói.
Ông ta cho là Cố An Nhiên bị trọng thương, cho nên cả người mới toàn màu.
Trương ngự sử vừa dứt lời, Cố An Nhiên còn chưa lên tiếng, hơn một trăm người đang đứng kia, liên đồng loạt ngã xuống đất.
Trên cổ mỗi người bọn chúng, đều có một vết cắt vô cùng mới.
Cế An Nhiên liếc Trương ngự sử, nói: "Ta không bị thương, không phải máu của ta. Những người này đã bị giải quyết, gọi người đến thu dọn một chút, điều tra cẩn thận!"
Trương ngự sử ngây ra một lúc, có vẻ còn chưa kịp phản ứng, qua hồi lâu mới liên thanh nói: "Thần tuân chỉ!"
"Đị"
Cố An Nhiên khoát tay, rời khỏi hiện trường.
Giờ khắc này, thủ vệ và bách tính nhao nhao cầm vũ khí chạy tới hiện trường ghi danh, chuẩn bị bảo vệ nữ hoàng.
Nhưng lại phát hiện, đám người định gây hại nữ hoàng kia, đã toàn bộ nằm trong vũng máu rồi.
Trương ngự sử nhìn bóng lưng Cố An Nhiên nhỏ giọng lẩm bẩm: "Đây còn là người sao?"
Con người có thể nhẹ nhàng làm được chuyện như vậy sao? Giết hơn một trăm người mà không thở dốc chút nào?
Trương ngự sử đột nhiên nghĩ, sau này khi ông ta đề nghị với nữ hoàng, có phải nên uyển chuyển hơn một chút không?
Dù sao, không ai không sợ chết, chỉ là thân là ngự sử, có đôi khi sứ mạng còn quan trọng hơn tính mạng.
Nhưng bộ dáng nóng nảy này của nữ hoàng bệ hạ, không chừng ngày nào đó nổi nóng sẽ trực tiếp vặt đầu ông ta.
Ông ta không muốn chết sớm như vậy, vẫn muốn làm thêm chút chuyện cho bách tính.
Trên lầu cao xa xa, một nữ tử hắc y mang bội kiếm, nhìn bóng lưng Cố An Nhiên đi xa, trong tròng mắt đều là vẻ cuồng nhiệt!
Nàng ấy, nhất định phải thi đậu nữ quan!
Rất nhanh, đã đến ngày sát hạch nữ quan, Trương ngự sử xung phong nhận việc quan giám thị.
Cố An Nhiên vung tay lên, chấp thuận ông ta.
Trên trường thi, Trương ngự sử gặp được nữ tu mềm yếu giải phẫu chim bồ câu ngày đó, cũng gặp được nữ tử ngang tàng cắt tóc ông ta kia.
Đối tượng chú ý trọng điểm của ông ta, đặt trên người nữ tử ngang tàng cắt tóc ông ta kia.
ebooshop.vn ebook truyện dịch giá rẻ 20k